Nàng ngủ say trên bờ vai của tôi
Hơi thổn thức, nhẹ nhàng như con trẻ
Giấc mơ mùa xuân đang làm phép lạ
Không nghe lời hay tình cảm của tôi…

Trong lặng yên của cái đêm trăng này
Nơi bóng tối đan xen cùng ánh sáng
Nàng mơ gì hôm nay trong giấc mộng?
Nàng đang mỉm cười âu yếm với ai?

Ai đến với nàng trong giấc mơ này?
Tôi là người thông minh và tỉnh táo
Nụ cười này, tất nhiên, dành cho tôi
Đối với nàng, tôi là người yêu dấu!

Đi qua tuổi trẻ, năm tháng dãi dầu
Chúng tôi luôn bên nhau, không biết mệt
Nếm mọi buồn vui của đời bão táp
Giờ phút nhọc nhằn ủy thác cho nhau.

Nhưng ánh trăng tốt bụng và khôn ngoan
Bỗng cười lên: “Xin ngươi đừng giận nhé
Ngươi nghĩ đúng, nhưng nàng là người vợ
Là vợ ngươi, dù nàng rất dễ thương
Mà vợ thì không đi mơ về chồng!

Tất cả đều trái ngược ở trần gian
Ngươi là chồng tốt thì chớ phân vân!
Nhưng hãy nói: ngươi có là trái cấm?
Không, tôi nói: thế ngươi là trái cấm?
Ô không? Vậy thì chớ bận lòng!

Cần người chồng ở trong nhà là để
Gánh vác cho vợ công việc bất kỳ.
Cần người chồng cho việc này việc kia
Nói tóm lại là hầu như tất cả
Nhưng chỉ không để ôm ấp, vỗ về…

Còn nếu như, tự mình, muốn đến thăm
Những giấc mộng dưới trời đêm trăng sáng
Thì nhất định là ngươi phải trở thành
Dù trước đây, bây giờ, nhưng ngươi cần
Ngươi cần biến mình trở thành “trái cấm”.

Nàng ngủ say trên bờ vai của tôi
Không nghe đêm dưới trời đang kết đọng…
Người vợ thân yêu say trong giấc mộng
Và như trẻ con lặng lẽ mỉm cười…

Chẳng cần đi vào ý nghĩ của người thân
Và tranh luận không để làm gì cả.
Hãy để cho trong lặng lẽ mùa xuân
Vợ ngọt ngào với giấc mơ như thế
Một điều gì tốt đẹp sẽ hồi sinh…

Và cho dù tôi không là cái người
Mà vợ tôi mơ về trong giấc mộng
Hay trong bí ẩn say sưa choáng váng
Tôi không hề động đến giấc mơ ai!

Lòng ghen tuông tôi cũng chẳng sợ rồi
Bởi biết đâu, có thể rồi số phận
Một khi nào tôi sẽ là cái người
Cũng say sưa mơ về trong giấc mộng
Và lòng tôi khâm phục một hồn ai…

Xin hãy để cho giấc mơ như vậy
Tuy nhiên, một điều có thể xảy ra
Vì tôi không thằng ngốc từ rừng già
Trong bài ca của hồn ai run rẩy
Tôi sẽ là người trang trọng bước ra!