Dưới đây là các bài dịch của Cù An Hưng. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 2 trang (20 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]

Ảnh đại diện

Hoài nghi (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Cù An Hưng

Gậy tiên thu ngắn đường mau
Giận không học nổi làm sao tới gần
335. Bắc cầu, có phép ném khăn
Giận không học nổi âm thầm nghẹn đau
Con tim thành đá hay sao!
Lệ tình cạn kiệt lên lầu nhớ thương
Quay nhìn sắc liễu ven đường
340. Công hầu! hối đã giục chàng tranh phong
Người trên ải bắc ngàn trùng
Chẳng hay có nghĩ như lòng thiếp đây
Ví như in hệt lòng này
Thì bao oán trách đêm ngày cũng tha
345. Hướng dương, thiếp khác gì hoa
Những e nguồn sáng phớt qua rồi chìm
Mong chờ, hoa đợi nắng lên
Tà dương quạnh quẽ lặng im hoa tàn
Xác xơ ven bức tường hoang

Ảnh đại diện

Vọng tầm (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Cù An Hưng

Vị chua hóa đắng ai hay
290. Ai lau nước mắt vơi đầy chàng ơi
Muốn thăm không cách vượt trời
Mà đem lệ thấm khăn người viễn phương
Tìm nhau! giữa mộng canh trường
Qua Giang tân ngóng đợi chàng ghé chơi
295. Tìm đâu! đường cũ Dương đài
Qua bờ Tương mới gặp người yêu thương
Thầm ghi khoảnh khắc bên chàng
Dẫu trên gối chiếc mơ màng tình xuân
Giận đời so mộng chẳng bằng
300. Hàm quan Lũng thủy có lần mây mưa
Ngậm ngùi khi đứt giấc mơ
Giận tình trong mộng, tình hờ đấy thôi
Tấm lòng mới thực, chàng ơi
Bao phen trông vết xe người hành quân
305. Thấy chi, man mác bạch tần
Dòng sông nhợt nhạt sóng ngầm cuốn trôi
Cỏ Yên xanh ngắt chân trời
Dâu Tần biêng biếc trải dài, cành buông
Phía nam, bụi phủ làng thôn
310. Nhạn sa bãi vắng chiều hôm muốn tàn
Còn chi, đưa mắt nhìn ngang
Đình xa lác đác dặm trường tiễn nhau
Cây ngô, mây phủ nhạt mầu
Phương tây, núi Thục lạc bầu trời xanh
315. Thành hoang đồng lúa vây quanh
Sáo chiều mưa vỗ buồn tênh trên lầu
Thấy chi lúc ngóng trông nhau
Lá rơi chồng chất úa màu đồi hoang
Kìa đôi chim trĩ bay ngang
320. Gió đưa nhún nhẩy mai vàng ven sông
Phương đông khói núi mịt mùng
Chim kêu ai oán lạc cùng gió thu
Thấy chi trước cảnh xa mờ
Một dòng nước bạc theo bờ lượn quanh
325. Vài chấm nhạn giữa trời xanh
Tìm về bến cũ lặng thinh cánh buồm
Phương tây cổ thụ giữa đồng
Bóng ai lầm lũi kiếm vùng Thương châu
Chân mây cuối đất, người đâu!
330. Từng ngày trông ngóng, lầu cao một mình
Bao phen mắt vướng mây xanh
Tìm vùng ải Ngọc, chiến chinh nơi nào

Ảnh đại diện

Thất vọng (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Cù An Hưng

Thế nên chẳng muốn làm gì
Bỏ ngang công chuyện cũng vì chàng thôi
265. Chim oanh nào dám thêu đôi
Bướm vàng đủ cặp, thẹn rồi chẳng may
Là thôi, chẳng vẽ lông mày
Nói năng chi nữa, suốt ngày bên song
Ích chi điểm phấn tô hồng
270. Giờ đây cách biệt ngàn trùng người thương
Khác chi cô cháu Ngọc Hoàng
Nín thinh lệ ứa ven dòng sông Ngân
Khác chi hoàn cảnh chị Hằng
Thê lương ngồi điện Quảng Hàn, bơ vơ
275. Chất sầu thành gối, ngủ mơ
Muộn phiền đong đấu, nấu thừa nồi cơm
Rượu ngon chẳng lấp được buồn
Hoa tươi cũng úa vì cơn muộn phiền
Chất đầy sầu muộn trong tim
280. Nghi thành chín suối bãi chìm nhấp nhô
Đàn ư, sênh phách nữa ư
Gõ sênh không tiếng đàn như chẳng đàn
Nghìn trùng ngăn lối quan san
Chinh phu thiếu thốn, con đường khó đi
285. Tình xa quyên khóc, lệ về
Đâu đây tiếng trống canh khuya điểm tùng
Bây giờ sụp đổ vì mong
Nhớ phương xa chốn khuê phòng chua cay

Ảnh đại diện

Sầu muộn (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Cù An Hưng

Tiếng gà eo óc đêm thanh
Bóng hòe thôi đã lặng thinh qua thềm
235. Sầu như ngọn sóng dâng lên
Đêm khuya một khắc ngỡ thêm năm dài
Lư hương gượng đốt, hồn phai
Gương Lăng gượng ngắm, lệ rơi như tràn
Ngập ngừng kinh trụ Phượng Hoàng
240. Ngợp sầu tưởng đứt dây đàn Uyên Ương
Yên Nhiên cách vạn dặm đường
Biết sao gởi ý cùng chàng gió ơi
Quá xa, gió chẳng tới nơi
Chỉ còn thăm thẳm một trời nhớ mong
245. Trời cao, ai tới nổi không
Dài cơn nhung nhớ đáy lòng, sao nguôi!
Ngồi đây hoài cảm một người
Nhìn cây khói phủ sương phơi bóng chiều
Mưa phùn đan tiếng dế kêu
250. Sương rơi như vỗ tiêu điều liễu tơ
Mưa rào xé nát cành ngô
Trời cao nhạt nắng bơ vơ chim về
Mù sương đeo lá xanh rì
Côn trùng thu muộn thầm thì tường hoang
255. Chuông chùa đôi lúc ngân vang
Lá cây chuối đập trong làn gió bay
Xé song the, lọt màn vây
Bóng hoa trăng chiếu lung lay trước rèm
Hoa cười đón ánh trăng đêm
260. Dưới vầng trăng tỏ hoa thêm rạng ngời
Hoa, trăng đan bóng đùa vui
Hoa, trăng xé nát lòng người mà chi

Ảnh đại diện

Vọng tưởng (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Cù An Hưng

Mấy năm nhà vẫn được tin
210. Năm nay thư tín im lìm, khác xưa
Trông nhạn bay, ngỡ được thư
Lo may áo ấm, sương thu đã về
Mong cánh hồng, gởi thư đi
Cuồng phong chặn lối, biên thùy tuyết rơi
215. Quân doanh mưa bão dập vùi
Từng cơn uất đọng hành người chinh phu
Hồi văn chức cẩm, ngần ngừ
Kim tiền gieo quẻ, muốn ngờ rằng sai
Hoàng hôn thơ thẩn hiên ngoài
220. Đêm trăng tóc xõa tơi bời gối nghiêng
Dù say dù tỉnh vẫn quên
Buông xuôi rã rượi lặng im lờ đờ
Dẫu khi làm biếng hay ngu
Như người mê loạn ơ hờ mà thôi
225. Nhánh trâm, buồn chẳng muốn cài
Áo kia thêm rộng, thân gày ốm đau
Ban ngày bước thấp bước cao
Canh khuya thao thức đảo chao bên rèm
Ngày canh chim thước báo tin
230. Đêm ngồi chờ bóng hoa đèn, có đâu!
Đèn kia ví chẳng hiểu nhau
Thì xin cam chịu mối sầu năm canh

Ảnh đại diện

Cô lánh (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Cù An Hưng

Bấm tay tính thuở đợi chồng
Nào ngờ ba độ sen hồng nở hoa
175. Khổ thân lính thú Hoàng Hoa
Cực người chiến sĩ ải xa muôn phần
Ai ai cũng có thân nhân
Quá lâu sao nỡ chẳng thăm hỏi gì
Sao đành tạm bỏ thê nhi
180. Sao đành phụ rẫy không về không thư
Mẹ chàng đầu bạc tóc thưa
Sớm hôm bên cửa ngồi chờ một thân
Con mình từng bữa đòi ăn
Việc nhà thiếp tính không phần nào sai
185. Mẹ già, phụng dưỡng hôm mai
Con thơ, thiếp quyết dạy nuôi thành người
Riêng còn nỗi nhớ khôn nguôi
Năm nay năm ngoái buông trôi héo tàn
Đợi chờ đằng đẵng bao năm
190. Hận sầu trăm mối thắt dần, sao tan!
Ước chi một thoáng bên chàng
Thầm thì kể nỗi đoạn trường cho nghe
Cành thoa cung Hán còn kia
Ông bà thương tặng lúc về làm dâu
195. Ai lên ải bắc dùm nhau
Đem thoa tới trại gởi sầu tương tư
Gương Tần, thiếp giữ chẳng mờ
Nhớ từng kề má cười đùa soi chung
Ai lên ải bắc đem cùng
200. Nhờ gương bày tỏ tấm lòng thiếp đây
Ngày xưa nhẫn cưới trao tay
Bây giờ riêng kỷ vật này gần thôi
Ai đem lên ải giúp tôi
Nhắc chàng phòng vắng đêm dài đợi nhau
205. Vẫn còn lược khảm trân châu
Thân thương từ thuở mái đầu ngây thơ
Ai đem lên ải giúp cho
Nhắc chàng hiểu ý gắng lo giữ mình

Ảnh đại diện

Hoài tưởng (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Cù An Hưng

Niềm riêng ngậm nghẹn là đây
Bên song mình thiếp, chàng nay cuối trời
125. Phòng khuê phận thiếp đành rồi
Chân mây há phải cuộc đời chàng sao
Mối tình cá nước in sâu
Mà nay gặp cảnh xa nhau khó lường
Bỗng thành chinh phụ đáng thương
130. Trượng phu quyết chẳng như chàng Vương Tôn
Bắc nam cách trở dòng sông
Sớm hôm riêng chịu nỗi buồn phòng khuê
Một trang anh tuấn hào huê
Thêm nàng yếm thắm kém gì phong lưu
135. Một đôi niên thiếu bên nhau
Nay xa muôn dặm biết sao gởi tình
Chàng ơi nhớ lúc xa mình
Con oanh chưa hót trên cành liễu tơ
Hỏi ngày trở lại vườn xưa
140. Chàng rằng: nàng hãy gắng chờ đỗ quyên
Tiếng đỗ quyên đã lặng chìm
Ýù nhi thủ thỉ, bóng hình chàng đâu
Nhớ xưa ngay buổi xa nhau
Hoa mai còn đợi đón chào gió đông
145. Hỏi ngày trở lại vườn hồng
Đáp liều: chờ lúc đào cùng khoe tươi
Hoa đào nay đã tàn phai
Gió đông lịm tắt, đợi người người đâu
Kìa sen hé nở trên ao
150. Buồn trông lại nhớ nơi nao hẹn người
Lũng Tây chàng hẹn lưng đồi
Trời cao man mác đợi người người đâu
Lá rơi trâm ngả trên đầu
Đứng im cho giọt lệ sầu tự rơi
155. Râm ran gà gáy, trưa rồi
Buồn nghe lại nhớ hẹn người nơi nao
Hán Dương chàng hẹn bên cầu
Lần sang, trời đã ngả mầu hoàng hôn
Áo bay, chớp báo mưa nguồn
160. Triều dâng sóng vỗ trên cồn, lệ sa
Mời về, thư gởi năm qua
Năm nay lại gởi ải xa nhắc về
Mỏi mòn, thư đến thư đi
Hoa dương úa rụng xanh rì bờ rêu
165. Sân hoang rêu đã phủ đều
Trên thềm mỗi bước trăm điều suy tư
Hẹn suông năm ngoái trong thư
Năm nay hẹn nữa, lại chờ lại mong
Thư về, người tuyệt nhiên không
170. Sương khuya lạnh lẽo, bên song âm thầm
Bao đêm tóc nhuốm màu trăng
Đếm mười cái hẹn chín lần hẹn suông

Ảnh đại diện

Bi cụ (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Cù An Hưng

Từ khi xa cách đến nay
Phong sương vách núi cõi ngoài ra sao
75. Đêm trăng tá túc nơi nao
Sa trường muôn dặm tìm đâu mái nhà
Nổi trôi giữa trận phong ba
Vó câu tuấn mã nước nhòa đẩy lui
Long Sa gối trống ngủ vùi
80. Ôm yên Hổ Lục khốn đời chiến binh
Hán quân nay xuống Bạch thành
Người Hồ mai đã phục Thanh hải chờ
Cảnh vùng Thanh hải nhấp nhô
Núi khe chắp nối tỏ mờ vây quanh
85. Tuyết ngập đầu, vượt non xanh
Nước lên tới bụng, suối ghềnh qua mau
Những ai mang áo giáp lâu
Mong ngày về mãi ngậm đau héo dần
Vua nơi trướng gấm hay chăng
90. Khốn cùng suốt kiếp ai bằng chinh phu
Chàng phiêu bạt khắp biên khu
Tiêu quan, Hãn hải, mưa mù điếm canh
Thân nơi hang ổ, cọp rình
Rừng già rắn độc hoành hành chẳng thôi
95. Ăn… gió vỗ, ngủ… sương phơi
Tuyết che ống quyển giá vùi chòm râu
Những khi lên ngóng mây cao
Riêng chàng chịu đựng nỗi sầu tha hương
Từ ngày tiến hướng đông nam
100. Nơi đâu gió bụi sa trường? Ai hay
Chiến chinh là thế, xưa nay
Mạng người ví ngọn cỏ may khác gì
Dưới rừng thép nhọn bước đi
Xông pha ấm bụng chỉ vì ân sâu
105. Biết chăng! thời khắc qua mau
Gươm vung chết yểu trước sau bao người
Núi Kỳ mồ cũ trăng soi
Bãi Phì mả mới nằm phơi bốn mùa
Kìa hồn tử sĩ gió đưa
110. Trăng thanh dõi bóng lờ mờ chinh phu
Chinh phu! ai mạc mặt cho
Chiêu hồn tử sĩ bây giờ là ai
Núi sông! tranh giữ cho đời
Hành quân thấy cảnh ngậm ngùi bước đi
115. Chiến chinh hiếm kẻ trở về
Ban Siêu tóc cũng bạc khi khải hoàn
Hiểm nghèo thay chốn quan san
Thước gươm yên ngựa, đời chàng chiến binh
Cỏ thu gió cát vây quanh
120. Tên reo đầu ngựa phá thành vịn thang
Đường công danh lắm gian nan
Bám theo khốn khổ, mong nhàn khó thay

Ảnh đại diện

Xuất chinh (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Cù An Hưng

Đầu cầu sông Vị tiễn đưa
Một dòng trong vắt lững lờ chảy xuôi
Đường ven bờ ngợp cỏ tươi
30. Dài cơn sầu thảm một người chơ vơ
Trên đường so ngựa cũng thua
Chẳng như thuyền chiến mà đưa xuôi dòng
Sầu này khó gột cho xong
Cỏ non đâu thể bớt dùm lo âu
35. Bước đi từng bước theo nhau
Cầm tay níu áo từng câu nghẹn lời
Thiếp như trăng tỏ dõi soi
Lòng chàng theo mũi tên trời Thiên sơn
Ngay trong bữa tiệc hồi hôm
40. Chàng quăng rượu tiễn múa gươm Long Tuyền
Chỉ hang cọp dáo vung lên
Noi gương Giới tử quyềt tìm Lâu Lan
Man khê nhắc đến cười vang
Kể ngay Mã Viện những toan sánh cùng
45. Áo chàng pha ráng mây hồng
Ngựa chàng trắng xóa một vùng khói sương
Ngựa kiêu, lục lạc ngân vang
Trống dồn, binh tướng lên đường, hỡi ôi
Bao lâu còn thấy được người
50. Chỉ trong một thoáng hết rồi, chia tay
Cầu sông chia rẽ là đây
Bồi hồi trông bóng cờ bay dặm trường
Quân lên Tế Liễu từng đoàn
Trải dài xe ngựa tận Tràng Dương xưa
55. Chàng dẫn quân, ngọn ải chờ
Liễu đâu thấu cảnh úa mờ hồng nhan
Lạc Mai tiếng sáo xa dần
Màu cờ trước gió cuốn chàng trôi xuôi
Chinh phu, ý gởi mây trời
60. Non xanh nặng trĩu tình người nhớ mong
Chàng đi: ải bắc mịt mùng
Thiếp về: chỉ thấy căn phòng đêm qua
Riêng bày trước mắt đôi ta
Xanh xanh mây núi khói pha sương mù
65. Hàm Dương chàng ngóng, thẫn thờ
Thiếp đây héo hắt nhìn từ Tiêu Tương
Tiêu Tương cách biệt Hàm Dương
Hàm Dương cây khuất, Tiêu Tương khói sầu
Cùng nhìn, ai thấy ai đâu!
70. Xanh xanh từng bóng cây dâu ven đường
Mạch thượng tang, mạch thượng tang
Lòng chàng cảnh thiếp, biết làm sao đây!

Ảnh đại diện

Loạn thời (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Cù An Hưng

1. Nổi cơn gió bụi một thời
Khiến hồng nhan nếm vị đời gian truân
Trời cao xanh biết hay chăng
Bỗng dưng thế sự xoay vần, vì đâu
5. Trống Tràng thành, bóng Nguyệt chao
Lửa đài bừng chiếu mây cao Cam Tuyền
Quân vương án kiếm ngay đêm
Canh khuya vời tướng, hịch truyền điểm binh
Ba trăm năm hưởng thái bình
10. Võ quan nay khoác lên mình chiến y
Sứ trời sớm giục ra đi
Non sông đã gọi, sá gì tình riêng
Ngang lưng đầy đủ cung tên
Vợ con bịn rịn tiễn bên cạnh đường
15. Cờ bay, sầu phủ ải quan
Lìa nhà trống thúc, oán lan khuê phòng
Chia nhau nỗi oán hờn chung
Mối sầu ngậm nghẹn trong lòng mà thôi
Dòng danh tướng tuổi đôi mươi
20. Chàng quăng nghiên bút trọng đời kiếm cung
Hạ liên thành hiến bệ rồng
Tuốt gươm đuổi giặc khỏi vùng biên cương
Chí trai: da ngựa sa trường
Thái sơn thân nặng coi thường như không
25. Chàng đi, vắng lạnh khuê phòng
Thét roi cầu Vị mịt mùng gió thu

Trang trong tổng số 2 trang (20 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]