Khi cánh phượng đầu tiên chớm nở,
Là mùa hè, vội vã qua nhanh.
Bốn năm trôi, đến nay thành dang dở,
Ta vẫn đi, dẫu trái tim không đành.

Tựa đoàn tàu, lướt nhanh không dừng lại,
Rơi dọc đường, kỉ niệm thuở cấp hai.
Cành phượng rơi, nghe tim sao nhói mãi,
Báo tín hiệu, dừng chân sau bốn năm dài.

Ga cuối rồi, tôi xuống ở đây thôi
Phút bồi hồi, ngày xưa nay thất lạc.
Ta vẫn đi, nhưng trên con tàu khác,
Gửi lời chào, lưu bút khẽ sang trang.

Mùa hạ, 2020