Trang trong tổng số 12 trang (115 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

maimaikodoithay

Viễn khách đã viết:

Ngó được con lô muội kết lô
Xuống tay đi đứt chiếc ô tô
Thẫn thờ thơ thẩn ngơ ngẩn ngó
Xích lô bận khách? ới xe thồ

Mượn lời bác VK chơi::))
Ngó được con lô muội kết lô
Xuống tay đi đứt chiếc ô tô
Thẫn thờ thơ thẩn ngơ ngẩn ngó
Xích lô, thồ hết, mỗi mình cô:)
Nỗi buồn của em đâu mất nhỉ?
Gió thổi phù, buồn lại bỏ em đi...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan


Chẳng biết có ai tham gia với lão xích lô về chủ đề này hay không?

Chuyện kể rằng:
Một lần đám xích lô lênh đênh ở trời tây nhận được thư nhà. Anh nào anh ấy hả hê mở thư ra đọc. Đọc xong anh nào anh ấy tím mặt, chổng mông vội vàng viết thư trả lời... hi hi...

Bà làm ruộng viết:
Thửa ruộng ba bờ cạnh dốc mông
Từ dạo anh đi vẫn bỏ không
Cỏ mọc tùm lum không ai cuốc
Em để họ cày có được không? (sưu tầm)
---
Chồng bà làm ruộng:
Mảnh ruộng ba bờ là của ông
Để thằng nào cuốc, chết với ông
Cỏ mọc tùm lum kệ cha nó
Ông về rẽ cỏ rồi khơi dòng... hi hi...
--------------------------------------


Bà bán thớt:
Cái thớt nhà mình bấy lâu nay
Chẳng có ai chặt, buồn lắm thay
Cho ông hàng xóm sang chặt đỡ
Ông về thu phí chắc... mỏi tay
---
Chồng bà bán thớt:
Thớt đấy là thớt của ông này
Cấm bà cho nó sang chặt thay
Ông về ông sẽ chặt bù đủ
Chắc chắn là bà phải khen hay... hi... hi...
--------------------------------------------

Cô giáo làng:
Giữa nhà chình ình cái bảng đen
Lâu ngày không viết, nó lem nhem
Hay nhờ người ta sang viết hộ
Anh về chắc chắn như nguyên tem
---
Chồng cô giáo làng:
Cái bảng mặc kệ nó lem nhem
Anh sẽ về viết phục vụ em
Đúng như giáo án em đề sẵn
Chắc chắn là em sẽ hết phiền... hi hi...

Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

sao_bang205


Bà nuôi heo:

Đàn heo nhà mình bấy lâu nay
Không ai tắm rửa bẩn lắm thay
Em sang bên xóm nhờ anh mấy
Anh về sẽ thấy mướt như mây.

Chồng bà nuôi heo:

Đàn heo đó là của ông này
Cấm bà cho mấy sang gội thay
Dơ thì mặc kệ cho nó bẩn
Ông về bơm nước tắm gội ngay.
 Đời là phù du... người như chiếc lá... lá rơi - có nghĩa: hết cuộc đời!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

sao_bang205


Chủ đề này cũng hay đấy nhân huynh nhỉ? ;))
 Đời là phù du... người như chiếc lá... lá rơi - có nghĩa: hết cuộc đời!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Viễn khách

Hoa Phong Lan đã viết:

Chẳng biết có ai tham gia với lão xích lô về chủ đề này hay không?

Bà làm ruộng viết:
Thửa ruộng ba bờ cạnh dốc mông
Từ dạo anh đi vẫn bỏ không
Cỏ mọc tùm lum không ai cuốc
Em để họ cày có được không? (sưu tầm)

VK post tiếp mấy cái thư Lão chưa công bố nha:

Ông chồng đọc xong trả lời:

“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cày vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”

Đọc thơ của chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:

“Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầu rẫy chẳng tính công”

Ông chồng hồi đáp:

“Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông có biết không?”

Bà vợ rằng:

“Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công”

Chồng bực mình tiếp:

“Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng”

Bà vợ chịu không nổi.... gửi tiếp:

“Ông à... cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch thế là xong”

Ông chồng càng tức giận hơn:

“Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông về nhổ sạch thế là... xong”

Bà tiếp:

“Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!”

Chồng nghe thế liền gửi lại:

“Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cày cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong”

Hôm sau, chồng nhận được thư vợ như sau:

“Luật mới ban hành ông biết không?
Ruộng mà không cày sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông”
"Mở cửa nhìn Trăng - Trăng tái mặt
Khép phòng đốt Nến - Nến rơi châu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan


Ha ha ha... =))=))=))=))=))
Muội làm lão huynh cười tí nữa gãy hết cả bộ nhá!

sao_bang205 đã viết:

Bà nuôi heo:

Đàn heo nhà mình bấy lâu nay
Không ai tắm rửa bẩn lắm thay
Em sang bên xóm nhờ anh mấy
Anh về sẽ thấy mướt như mây.

Chồng bà nuôi heo:

Đàn heo đó là của ông này
Cấm bà cho mấy sang gội thay
Dơ thì mặc kệ cho nó bẩn
Ông về bơm nước tắm gội ngay.
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan


Hi hi... cái đoạn bác đăng buồn cười quá!
Nhưng bác phải góp thêm nghề khác chứ! Cứ kéo cày mãi thì khổ lắm! kẹ kẹ...



Viễn khách đã viết:

VK post tiếp mấy cái thư Lão chưa công bống nha:

Ông chồng đọc xong trả lời:

“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cày vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”

Đọc thơ của chồng xong, vợ nóng lòng wá nên gởi thơ tiếp:

“Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầu rẫy chẳng tính công”

Ông chồng hồi đáp:

“Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông có biết không?”

Bà vợ rằng:

“Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công”

Chồng bực mình tiếp:

“Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rãnh ông gieo trồng
Còn không kẻ khác cấm cho trồng”

Bà vợ chịu không nỗi.... gửi tiếp:

“Ông à... cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch thế là xong”

Ông chồng càng tức giận hơn:

“Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông về nhổ sạch thế là... xong”

Bà tiếp:

“Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!”

Chồng nghe thế liền gửi lại:

“Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cày cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong”

Hôm sau, chồng nhận được thư vợ như sau:

“Luật mới ban hành ông biết không?
Ruộng mà không cày sẽ sung công
Vậy ông thu sếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông”
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Viễn khách

Mọt sách đêm tân hôn:
Sách mới cho nên phải đắt tiền
Hôm nay xuất bản lần đầu tiên.
Anh còn tái bản nhiều lần nữa.
Em để cho anh giữ bản quyền
...
Mười năm sau
Cô vợ đọc:
Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Để sách mơ thêm giấc mộng lành

Anh chồng ngâm:
Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm

Cô vợ thanh minh:
Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay
Đọc hoài vẫn thấy được bay bay
Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay

Anh chồng lầu bầu:
Đọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi

Thằng hàng xóm hắng giọng sang:
Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem.
"Mở cửa nhìn Trăng - Trăng tái mặt
Khép phòng đốt Nến - Nến rơi châu"
23.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Viễn khách

Mấy câu ni là ca rao thì phải :(

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường

Nằm chung thì bảo.....chật giường
Nằm riêng lại bảo.....tơ vương con nào
Lãng mạn thì bảo.....tào lao
Đứng đắn lại bảo.....người sao hững hờ

Khù khờ thì bảo.....giai tơ
Khôn lanh thì bảo.....hái mơ bao lần
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây
"Mở cửa nhìn Trăng - Trăng tái mặt
Khép phòng đốt Nến - Nến rơi châu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

sao_bang205


Bà nội trợ:
Mái ngói nhà ta cũ lắm rồi
Đêm thì se lạnh trên giường mưa rơi
Anh ơi bác mới sang chơi
Em nhờ sửa hộ giùm mình nha anh.

Chồng bà nội trợ:
Nhà dột anh về sẽ sửa em ơi
Đừng nhờ bác mới làm phiền người ta
Anh đây đang ở nơi xa
Nhưng mà mua vé bay về ngày mai.

Bà nội trợ:
Anh đạp xích lô bao nhiêu lắm
Đi về thứ ấy lấy tiền đâu ra
Ở nhà còn má còn ba
Anh đi như thế ăn gì đây anh.

Chồng bà nội trợ:
Ăn gì thì để anh lo
Anh không về gắp anh càng lo hơn
Hàng xóm rau muống xanh mơn
Luộc lên ăn tạm vài ngày nha em.

Bà nội trợ:
Anh ơi muống sạch sành sanh
Bà tư đem bán trọi rồi còn đâu
Thôi thì anh khỏi cần mau
Em nhờ bác mới mất gì đâu anh.

Chồng bà nội trợ:
Sao mà em chẳng hiểu anh
Anh đây đã bảo không là không nha
Ở nhà đừng có kêu ca
Anh về mua ngói sửa nhà cho em.
 Đời là phù du... người như chiếc lá... lá rơi - có nghĩa: hết cuộc đời!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 12 trang (115 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ›Trang sau »Trang cuối