HÀ NỘI HOA PHÙN
Phạm Bá Chiểu
Mưa phùn ấy những bông hoa có cánh
Nhẹ nhàng bay cài mí mắt yêu kiều
Mưa phùn ấy muôn nụ hôn óng ánh
Mà mùa xuân trìu mến tặng mùa yêu
Mưa phùn ấy nhạc mùa xuân êm ái
Gọi ngàn cây bừng nẩy lộc, đâm chồi
Mưa phùn ấy như nỗi niềm con gái
Trao yêu thương mà chẳng nói nên lời
Ta say tắm trong ngàn hoa sóng sánh
Để ta yêu Hà Nội đến vô ngần
Ta say nhận ngàn đóa hôn lóng lánh
Để ta yêu đến vô tận mùa xuân
Xuân Hà Nội ngàn hoa đua hương sắc
Càng đẹp thêm với triệu đóa hoa phùn
Đôi cánh mỏng vướng sợi vàng nắng mắc
Không ướt người chỉ đủ ướt lòng anh
Ôi hoa phùn, nhẹ nhàng em vỗ cánh
Hãy bay xa qua cửa sổ nhà nàng
Vùi trái tim ngủ đông ngàn đóa hôn óng ánh
Thức tỉnh nàng mùa yêu mới vừa sang!
Cảm nhận của cá nhân MT về thơ của nhà thơ Phạm Bá Chiểu nói chung và bài thơ "HÀ HỘI MƯA PHÙN"
Tình yêu đó là đề tài muôn thưở là cảm xúc tuyệt vời nhất, đã được rất nhiều nhà thơ nhà văn sáng tác ca ngợi.Trong thơ của nhà thơ PBC hầu hết là thơ tình yêu, tình yêu quê hương đất nước, tình yêu Hà Nội tha thiết, và tình yêu đôi lứa....Thơ tình yêu của tác giả PBC rất triết lý, nhẹ nhàng nhưng cũng rất cuồng nhiệt.Nhà thơ PBC viết thơ với nghệ thuật ngôn từ rất khéo, có nhiều sáng tạo trong cách gieo vần và đặc biệt thơ rất đẹp bởi có hoạ và nhạc điệu trong thơ. Những bài thơ dù ngắn dù dài cũng tạo sự bất ngờ cho người thưởng thức.
" HÀ NỘI MƯA PHÙN " là một trong những bài thơ như thế, tả về cảnh sắc mưa phùn rất riêng Hà Nội, nhưng lồng vào đó là tình yêu của người con gái đang yêu cũng như tình yêu của tác giả với thủ đô Hà Nội .
Hai khổ thơ đầu tác giả so sánh rất nghệ thuật về những hạt mưa phùn như ngàn hoa, như nhạc, như lời yêu thương của người con gái .Và mưa xuân cũng bắt đầu từ đó từ "nảy lộc, đâm chồi", từ "mí mắt yêu kiều", từ "nụ hôn óng ánh":
Mưa phùn ấy những bông hoa có cánh
Nhẹ nhàng bay cài mí mắt yêu kiều
Mưa phùn ấy muôn nụ hôn óng ánh
Mà mùa xuân trìu mến tặng mùa yêu
Mưa phùn ấy nhạc mùa xuân êm ái
Gọi ngàn cây bừng nẩy lộc, đâm chồi
Mưa phùn ấy như nỗi niềm con gái
Trao yêu thương mà chẳng nói nên lời
Nhà thơ cảm nhận mùa xuân Hà Nội đẹp như thế, tuyệt vời như thế và cũng rất riêng như thế, và vẻ đẹp mưa xuân đã làm trái tim nhà thơ thổn thức:
Ta say tắm trong ngàn hoa sóng sánh
Để ta yêu Hà Nội đến vô ngần
Ta say nhận ngàn đóa hôn lóng lánh
Để ta yêu đến vô tận mùa xuân
Xuân Hà Nội ngàn hoa đua hương sắc
Càng đẹp thêm với triệu đóa hoa phùn
Đôi cánh mỏng vướng sợi vàng nắng mắc
Không ướt người chỉ đủ ướt lòng anh
Tình yêu của tác giả với Hà Nội thật nồng nhiệt , không những yêu HN mà tác giả còn yêu tha thiết Hà Nội hơn.Từ say được lập lại hai lần " Say tắm" và " Say nhận " miêu tả mức độ hân hoan khi mùa xuân Hà Nội đã về .
Nhà thơ đã khẳng định, HN trong trái tim nhà thơ qua câu "Không ướt người chỉ đủ ướt lòng anh "
Tác giả tả rất điêu luyện qua ngôn từ, qua cách tả, cách gieo vần và tuyệt hay qua 3 câu thơ sau :
Xuân Hà Nội ngàn hoa đua hương sắc
Càng đẹp thêm với triệu đóa hoa phùn
Đôi cánh mỏng vướng sợi vàng nắng mắc
Cánh hoa mùa xuân" vướng sợi vàng nắng mắc ", vướng mắc, vàng nắng, quả là tài tình , có lẽ không có từ ngữ nào hay hơn như thế để tả về sự vương vấn của mùa xuân với tình yêu người như thế .
đoạn kết ca ngợi vẻ đẹp của mưa phùn đã đánh thức nàng xuân bừng tỉnh .
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.