Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Lê Hạnh » Gió đồng làng thổi mãi (2020)
Nửa đêm về rồi tối bữa sau đi
Cũng có lúc sáng về, chiều rời cảng
Mươi, vài chục tiếng đồng hồ căng thẳng
Đám thuyền viên chạy như lũ đèn cù
Trực, trả hàng, nhận dầu nước, vật tư
Còn sửa chữa, còn duy tu, mua sắm
Cảng thậm thượt, bước - mồ hôi như tắm
Còn kiểm tra liên tục việc an toàn
Trên mặt boong cẩn thận xếp đầy hàng
Không dễ dãi như là trên mặt đất
Phải cân chỉnh, ràng buộc hàng thật chặt
Nổi phía này, chuyển nước phía kia sang
Gọi về nhà báo “quân địch” sẵn sàng
Những trận đánh âm thầm muôn cơ khổ
Mở ti vi, ru chờ cho trẻ ngủ
Thắng, thua gì cũng tốn khá nhiều công
Chiều trên bờ cũng cần máu lưu thông
Vợ chồng bước, đám con thì xe đạp
Vội vàng nấu, rồi vội vàng tắm táp
Buông đũa là bịn rịn tiễn nhau đi
Chân vịt quay, cơn gió mát thầm thì
Trên má vợ lại mồ hôi lặng lẽ
Những con tàu ra giàn luôn như thế
Cả đời mình buông quạnh quẽ sau lưng