Cây sáo của anh
anh gọt nó từ xương ống con bò mộng dữ dằn
anh mài nó vào sườn đồi khô khốc
nắng quất chói chang
Cây sáo của hắn
hắn gọt nó từ cây sậy gió lay run rẩy
hắn khoét nó bên bờ dòng sông
say sưa những giấc mơ trăng

Hai người cùng thổi từ đáy buổi chiều
như để giữ lấy chiếc thuyền độc mộc tròn
chao đảo bên bờ bầu trời
như để giải thoát nó
khỏi số phận
nhưng những lời cầu niệm não lòng của các anh
có lọt vào tai các thần gió
thần đất, thần rừng
và thần cát ?

Cây sáo của anh
thổi một giọng mang tiếng bước chân
của con bò mộng hung hăng
chạy về phía sa mạc
rồi lại chạy về
nhưng ngã gục vì mệt mỏi
dưới một gốc cây không bóng
không quả, không cành
Cây sáo của hắn
như một cây sậy uốn cong
dưới sức nặng của một con chim đến trọ

Không phải con chim xù lông trẻ con bắt được
mà một con chim lạc đàn
nó nhìn cái bóng mình để tự nguôi ngoai
trên dòng sông chảy

Cây sáo của anh
và cây sáo của hắn
chúng đều nuối tiếc cội nguồn
trong những câu hát về những nỗi buồn của các anh.

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)