15.00
Đăng ngày 27/09/2019 14:17, số lượt xem: 202

Đêm rừng sáng nhất là trăng,
Lính rừng quý nhất, tấm tăng làm lều.
Chẳng giường, chẳng gối vải thêu,
Võng treo, màn bọc, dưới lều của tăng.

Đi gấp gọn, nghỉ ta căng,
Ngôi nhà của lính, đường bằng dẻo dai.
Ba lô đựng, khoác trên vai,
Hành trang người lính, đường dài hành quân.

Tạm dừng khi đã mỏi chân,
Dải tăng thay chiếu, mỗi lần nghỉ ngơi.
Trên rừng mỗi khi mưa rơi,
Tấm tăng lính hứng nước trời nấu cơm.

Mùi tăng phảng phất hương thơm,
Nặng lòng như tưởng, mùi rơm quê nhà.
Võng đưa nhè nhẹ la đà,
Lời ru của mẹ, nơi xa vọng về.

Muốn cùng trò chuyện say mê,
Dải tăng thay chiếu, vỗ về cùng nhau.
Tăng với võng trước như sau,
Đã cùng người lính, bền lâu mối tình.

Dẫu rằng lính phải hy sinh,
Vẫn luôn giữ trọn, bên mình tấm tăng

Bắc giang: 27/09/2019