Bình luận nhanh 1

Văn Minh Chu02/12/2021 19:46
Trung thu cảm tác Thu nguyệt canh thâm hạo, Mãn đình dạ lan hương. Ly sầu tầm cựu mộng, Hà xứ tả thê lương. Bán chẩm quyên đề lệ, Diêu cầm tấu Tiêu Tương. Cầm thanh hồ minh yết, Hoài năng bất năng vương. Sầu…

Trung thu cảm tác

Thu nguyệt canh thâm hạo,
Mãn đình dạ lan hương.
Ly sầu tầm cựu mộng,
Hà xứ tả thê lương.
Bán chẩm quyên đề lệ,
Diêu cầm tấu Tiêu Tương[1].
Cầm thanh hồ minh yết,
Hoài năng bất năng vương.
Sầu tư nan thổ tận,
Khả uý dữ quần phương.


Chú thích:
[1]
Tiêu Tương ( 26.253,111.607): Là nơi hợp lưu của hai con sông Tiêu thuỷ 瀟水 và Tương thuỷ 湘水 (hay Tương giang 湘江) để chảy vào hồ Động Đình, và cũng là tên vùng đất ở đây, thời xưa thuộc nước Sở, nay là trấn Tiêu Tương ở địa phận huyện Linh Lăng 零陵, tỉnh Hồ Nam 湖南, Trung Quốc. Sông Tiêu có tên khác là Doanh thuỷ 營水, phát nguyên từ núi Cửu Nghi, chảy đến Vĩnh Châu thì hợp lưu với sông Tương. Sông Tương phát nguyên ở huyện Hưng An, tỉnh Quảng Tây. Ở đây phong cảnh rất thê lương buồn bã, và có nhiều cảnh đẹp, thường được dùng làm đề tài cho thơ và hoạ, như Tiêu Tương bát cảnh 瀟湘八景.

Nơi đây thường là chỗ chia tay để mỗi người đi mỗi ngả, cho nên văn thơ thường dùng trong cảnh biệt ly. Nơi bờ sông Tương xưa kia hai bà vợ ông Thuấn đứng khóc chồng, nước mắt hoà máu rơi vào trúc thành những đốm thâm. Cho nên có chữ “giọt Tương” là giọt nước mắt, “khúc Tiêu Tương” là khúc đàn buồn về nỗi ly biệt.

Khúc sông Tiêu Tương liền với sông Mịch La là nơi Khuất Nguyên đã trầm mình.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Đào Trúc Tiên

Canh muộn trăng càng tỏ
Đầy sân lan dạ hương
Sầu xa tìm mộng cũ
Về đâu gởi nỗi buồn
Gối chích quyên rơi lệ
Đàn rao khúc Tiêu Tương
Tiếng đàn sao ngượng ngập
Nhớ người tơ rối vương
Nỗi sầu khôn tỏ cạn
Cùng hoa khuây nhớ thương


Tác giả tự dịch ra quốc âm.
tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Muộn canh càng tỏ trăng soi,
Đầy sân lan dạ hương ngồi thưởng hoa.
Tìm về mộng cũ sầu xa,
Về đâu gởi nỗi buồn qua trăng tà.
Lệ rơi gối chích quyên gào,
Tiêu Tương khúc dạo đàn rao nỗi buồn.
Tiếng đàn ngượng ngập hơn chuông,
Nhớ người xưa rối tơ vương bời bời.
Nỗi sầu khôn tỏ cạn lời,
Cùng hoa khuây khoả bên đời nhớ thương.


Chưa có đánh giá nào
Trả lời