Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [62] [63] [64] [65] [66] [67] [68] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

hoa cỏ đã viết:
@ ngh.mai:

HOA SỮA
               (cho kỉ niệm của bạn)

Phải đâu chỉ riêng Hà Nội
Nồng nàn hương hoa sữa thơm
Miên man tháng mười Đà Nẵng
Ngọt ngào hoa sữa dâng hương...

Miên du một thời đất Bắc
Những chiều thu đường Nguyễn Du
Hoàng hôn buông mành nhung nhớ
Hoa rơi như sao đam mê...

Hoa sữa giờ thành nỗi nhớ
Mùa thu đôi ngả phân ly
Tóc ngày xưa ngang vai nhỏ
Bây giờ biết đã màu chi?...

Tháng mười phải là hoài niệm
Cho lòng người thương thời gian
Hoa sữa mùa thu Hà Nội
Thơm về Đà Nẵng xốn xang...

                                  13/ 10/ 2011
@bạn: một ngày cuối thu nhé

GỬI VÀO CUỐI THU

Ừ, phải rồi, bên này đã cuối thu
Nên hoa sữa chắc chạnh lòng tiếc nuối
Không như em, vẫn nồng nàn bao buổi
Để dâng hương say đắm đến ngọt ngào.

Mưa thu bóc dần lớp lá lao xao
Để lại mờ dấu chân trong ảo ảnh
Hà Nội mùa thu với ráng chiều lóng lánh
Biết trong này se lạnh với mưa giăng?.

Thu dần đi nên biển chẳng tràn dâng
Con sóng biết ý lùi xa bờ đôi lứa
Cứ nhè nhẹ vỗ vào lòng nhắc nhở
Về ngày xưa, thuở ngậm chát hương hoa.

Hoa sữa, mùa thu lặng lẽ đi xa
Gió cần mẫn nhớ mùi, se khắc khoải
Em nhớ gói hương thầm bên ấy lại
Để anh về… được thấy buổi thân quen!

13-10-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NHỜ EM

Nhờ em giữ hộ thời gian
Mai này bóng xế, lỡ đàng anh xin
Nhờ em giữ hộ trái tim
Anh dầu lạc lối, em tìm được ngay.

Nhờ em giữ hộ tình say
Đường xa, cách trở, chẳng tày thủy chung
Nhờ em giữ chút tâm hồn
Khô lời, cạn ý, anh buồn, em thương.

Nhờ em giữ chút vấn vương
Chùng chân, mỏi gối, rẽ đường nhà em.

15-10-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

VÌ SAO NẮNG RA ĐI

Vì sao nắng lại ra đi.
Mắt nhung mượt mà ở lại
Như lúa ngậm thì con gái
Chiều tàn, nhẹ bước sang đêm

Vì sao mùa thu dịu êm
Đuổi nắng, đưa mưa về lại
Để em mãi thời vụng dại
Yêu thương lặng lẽ lo âu.

Nắng ra đi, ta có nhau?
Hay chỉ lời trách khe khẽ
Trái tim em nồng nàn thế
Anh tìm nơi trốn ở đâu?

15-10-2011
:P

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

HIỀN NGOAN EM!

Trái tim ai nồng nàn thế,
Vẫn còn người hỏi trốn đâu?
Sao anh dại khờ lắm vậy,
Cho đau ngày tháng đợi chờ!

Giọt nắng chao nghiêng bỡ ngỡ,
Chiều thu lá ngũ hiên người,
Thềm ru từng lời ngọt lịm.
Cho đêm hiền ngoan gọi mời.

Nắng đi ngày đi đời đi,
Bóng tối vây quanh diệu kỳ,
Linh thiêng lời nguyền chăn gối.
Em tôi hiền ngoan nhu mì.
Út xe ôm
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

GỬI STEVE JOBS

Có thể với tôi
Ông chưa phải anh hùng
Bởi với ông
Tôi mới chỉ là hạt cát giữa biển đời vô tận
Không đủ tầm
Đánh giá trí tuệ ông.

Tuổi thơ ông
Và đến tuổi thơ tôi
Cùng đi qua tháng năm đói nghèo
Và cơ cực như bao nhiêu người khác
Tôi kính trọng ông
Con người vượt qua con người
Đốt ngọn lửa trong tâm hồn bao người khác
Giữa thế giới hàng tỉ kẻ ngủ say.

Ông nói đúng
Những ngọt ngào, thất bại, đắng cay
Những hoan lạc hay tủi nhục nghiệt ngã
Sẽ tan biến khi ta từ giã
Với cõi đời, để lại vinh quang.

Trái tim ông có thương yêu dâng tràn
Cho nhân loại và hoa thơm, trái ngọt
Hãy để trái tim cứ vô tình khóc
Khi mọi điều mách bảo cháy đam mê.

Tôi thích những điều ông nói
Và chắc sẽ làm theo bởi điều đó đúng
Bởi các ngọn lửa đều nóng
Nhưng ngọn lửa nào nóng đến ngõ ngách trái tim
Ngọn lửa nào bén đến rễ tâm hồn
Sẽ cho ta sống như mình muốn có.

Tôi cảm ơn những gì ông để lại
Trong trái tim của bảy tỉ người
Trong lịch sử nối dài cho nhân loại
Và xây dần lên thế giới tương lai.

17-10-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Quang Tri đã viết:
HIỀN NGOAN EM!

Trái tim ai nồng nàn thế,
Vẫn còn người hỏi trốn đâu?
Sao anh dại khờ lắm vậy,
Cho đau ngày tháng đợi chờ!

Giọt nắng chao nghiêng bỡ ngỡ,
Chiều thu lá ngũ hiên người,
Thềm ru từng lời ngọt lịm.
Cho đêm hiền ngoan gọi mời.

Nắng đi ngày đi đời đi,
Bóng tối vây quanh diệu kỳ,
Linh thiêng lời nguyền chăn gối.
Em tôi hiền ngoan nhu mì.
Út xe ôm
Hoạ với bạn chút nhé

TRÁI TIM NGÂY THƠ

Có một trái tim nồng nàn
Ngơ ngác dõi tìm nơi chốn
Tôi muốn lắm mà bận rộn
Đưa về chăm chút được đâu!

Biển đời sóng, gió, nông, sâu
Trái tim thì trong trắng quá
Yêu thương dạt dào tất cả
Lênh đênh mãi đến bạc màu.

Mênh mông trời, nước lao xao
Có đủ lòng tin gửi gắm
Những lúc trái tim thét gào
Có ai vấn vương đằm thắm…

Biển thì vô phương, vô hướng
Trái tim thì cứ ngây thơ
Bao giờ neo vào nơi chốn
Để tôi gửi hết thẫn thờ.

18-10-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

HÃY CỨ LÀM NHƯ TRÁI TIM MÁCH BẢO

Em có mơ về một cõi thiên thai?
Em có mơ về nhân gian hoàn hảo?
Em lo âu bởi cuộc sống vô tình.
Hãy làm như trái tim mách bảo.

Bởi có ai được chế tác bằng vàng
Chẳng tâm hồn nào đúc từ cao thượng
Và loại gạch nào xây tổ ấm yêu thương?
Hãy làm như trái tim mách bảo!

Em thương yêu, dù có ai hoàn hảo
Cũng đâu bền vững mãi bao giờ
Khi nước mắt cho tình yêu đã cạn
Cái nhìn nhau chưa có, nói chi thơ.

Em yêu ạ, thời gian thì vô hạn
Năm tháng đi qua ta cũng lụi tàn
Nên xinh đẹp hay anh hùng biết mấy
Cũng trở về với cát bụi nhân gian.

Em yêu dấu, dẫu bao điều chưa nói
Cứ để tình yêu trong trắng vô ngần
Em cứ đi, đừng sợ nỗi gian truân
Hãy cứ yêu như trái tim mách bảo.

18-10-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

     HẸN

Có nỗi nhớ gửi vào sóng nước
Có niềm thương mơ ước trở về
Dập dềnh mái đẩy sông quê
Đưa thuyền về với bến bờ bâng khuâng.

Gió lang thang, gian truân mây nước
Bóng soi thuyền chở ngược thời gian
Phương xa gửi sóng dâng tràn
Vỗ nao bến cát, nắng vàng hoe hoe.

Cuối mùa mong, thu che mái nhớ
Đợi mỏi mòn chăng chớ giai nhân
Trời cao vợi hóa vơi gần
Tình nay vốn dĩ người thân trở dần.

Có ai biết nỗi lòng trắc ẩn
Giấu sông sâu lòng vẫn thác trào
Thôi đành chấp nét thanh tao
Nhận lời đon tỏ khi nào bẵng hay.

21-10-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

DÒNG SÔNG NGỦ


Có một dòng sông say ngủ
Giấu sóng trong làn biếc xanh
Đêm thu thả từng giọt chữ
Lên mơ sông em và anh.

Bình yên hai bờ sông ngủ
Cá buồn vẫy nước xạc xào
Hàng cây im lìm rủ bóng
Hồn sông mãi miết nơi nao.

Dòng sông êm đềm say ngủ
Lứa đôi tranh thủ dạt dào.
Kẻo mai sông bừng tỉnh dậy
Lênh đênh vỗ sóng ai trao?

21-10-2011

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hạ Nhỏ

Đêm cô đơn
Em nghe rõ tiếng tim mình thổn thức
Tiếng thời gian vỡ vụn vô hình
Em nghĩ đến một lúc bình minh
Một ngày sớm chỉ còn một vệt nắng, một chiếc lá
Em sợ một ngày sẽ phải xa
Làn môi ấm, nụ cười anh và chiếc hôn vụn dại
Ký ức nhạt nhòa
Tiếng nhạc rất xa
Anh bên em, nhẹ nhàng, chẳng nói
Mắt nhìn nhau
Hình như_lòng cũng muốn yêu rồi.
Em nhớ mãi những khoảnh khắc lắng đọng bồi hồi
Trong tin em có anh em có tất cả
Tay em trong tay anh thật lạ
Buổi đầu tiên em nói tiếng yêu
Gió chiều…
Mang hơi ấm anh đi xa
Để mình em lạnh lẽo
Đêm nay, một mình, em thức
Em nhớ anh nỗi nhớ trằn trọc
Tan nát cõi lòng
Nhẹ hơn chiếc lá khô rụng vỡ!
Em dại khờ
Trao con tim cho người chỉ yêu mình bằng nửa
Nửa nụ cười
Nửa ánh mắt
Nửa môi hôn
Nửa xa vời…
Một nửa, chẳng thể là mãi mãi
Nửa còn lại, anh hứa tặng riêng ai?
Em sẽ làm gì vào một ngày mai
Nửa còn lại
Riêng em
Vỡ…
Chỉ còn là mong manh nỗi nhớ
Tiếng hát anh xoa dịu nỗi buồn em.
Hãy nhìn lại xem
Chẳng có gì lạ đâu
Chuyện một người con trai, con gái yêu nhau
Dù kiếp sau
Chàng trai ấy vẫn còn yêu nhiều lắm
Yêu cho đến khi bầu trời không còn nắng
Không còn những dòng sông
Trong vắt
Những vì sao.
Tình yêu ơi!
Anh có bao giờ dám hứa với trời cao
Yêu em cho đến ngày tận thế?
Thôi!
Xin đừng làm điều mình không thể
Lời hứa suông...như đã nhạt màu
Đã chắc gì đâu
Đã chắc gì đâu
Đêm...
Rất sâu
Câu thơ đi tìm nụ cười dang dỡ, trong mơ, tìm hơi thở nỗi nhớ
Đâu hết rồi những vần thơ chạy trốn
Chỉ còn lại mình em với bao bề bộn...ưu tư
Em nhớ mãi những cơn gió mùa thu
Nhẹ nhàng bay tóc anh chiều ấy
Ôi! Tình yêu anh ngọt ngào biết mấy
Sưởi ấm lòng em, một chút nắng hồng giữa mùa thu
Những cơn giông..
Những cơn giông giữa dòng người vô tận
Lạnh lẽo thiêu đốt hai nửa cuộc đời
Anh sẽ đi tìm hạnh phúc mới
Em chơi vơi...trong nỗi buồn hiu hắt
Chẳng thể nào dập tắt
Những ưu phiền trong mắt anh sau những buổi hò hẹn
Những cơn bão nhỏ trong lòng anh sẽ lớn
Em ước mình là hạt sương mai buổi sớm
Xoa dịu lòng anh một chút nắng long lanh
Hạnh phúc hai ta sao thật mong manh
Em khao khát được cùng anh nhảy múa
Trong những niềm đam mê bé nhỏ
Em níu giữ niềm hạnh phúc mình đang có
Được cùng anh trong tiếng nhạc muôn màu
Tình yêu ơi! Xin anh đừng âu sầu
Đừng để nỗi buồn vương trên mắt
Anh có biết lòng em đau  như cắt
Trong nỗi buồn anh nỗi buồn em nghẹn ngào
Đêm...
Đầy sao
Em tặng riêng anh một khoảng trời bé nhỏ
Hạnh phúc đâu thể là những cơn gió
Thoáng đến thoáng đi trong nỗi nhớ miên man
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [62] [63] [64] [65] [66] [67] [68] ... ›Trang sau »Trang cuối