Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [83] [84] [85] [86] [87] [88] [89] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

phamanhoa

Quang Tri đã viết:
  Ca-Dao đã viết:
HỎI ĐỜI

Cuộc đời có mấy lúc cười vui
Nước mắt đong đưa nhỏ ngậm ngùi
Thở vắn  thương thân hoài chúi mũi
Than dài  xót phận cứ lui cui
Bôn ba tìm kiếm hai tay trụi
Vất vả  đa mang cái mạng cùi
Bươn chải muôn nơi như cá úi
Bao giờ cho thoát cảnh đen thui

Ca-Dao

VUI ĐỜI

Đời ngắn tày gang,hãy cứ vui.
Hợp tan bèo nước chớ thương ngùi.
Lên voi chẳng ngạo thời vênh mũi,
Xuống chó không than vận cút cui.
Vất vả đâu sờn dầu tóc trụi,
Gian nan nào sá mặc tay cùi.
Đắng cay nhắp cạn,không kêu úi,
Ngạo nghễ ta cười giữa tối thui.

phamanhoa

VUI NHÀ

Nhà xiêu phải chống khó mà vui,
Lo tính cùng nhau dạ bớt ngùi.
Dù chỉ nhỏ nhoi như chót mũi,
Hay là cứng cạy giống già cui.
Dẫu ai chê trách là thằng trụi,
Hoặc bạn mĩa mai ngỡ đứa cùi.
Cứ kệ lời cay đừng có úi,
Bình yên vui sống mặc đêm thui.

Út xe ôm


VUI ĐƯỜNG ? ? ?

Ra đường,xuống phố có chi vui?
Ngó trước trông sau, mắt xót ngùi.
Xí xớn,ăn ngay dao nhọn mũi,
Lơ ngơ,lãnh phải gậy dùi cui.
Lưu manh chờ chực chôm tiền trụi,
Xỏ lá lăm le thí mạng cùi.
Đại lộ hố hầm,xe té úi,
Hẻm sâu lầy lội,tối thui thui.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

phuong nam 1941 đã viết:
Chú ÚT à - Nay qua chơi thấy thơ phú rôm rả quá ,Anh hai xin nối bút nghe:


  CHIỀU QUÊ

Nương chiều nắng quái lạc màu rơi,
Chút tối dềnh lên giữa vũng trời.
Gió nhẹ lao xao đùa lũ đóm,
Cây buồn rũ bóng cợt đàn dơi.
Đàn trâu gõ móng quen về lối,
Khói bếp nhẹ loang ôm mái tơi.
Bến nước ai đưa câu mái đẩy,
Lan xa theo sóng đến ngàn khơi.
Út xe ôm

          Hoạ y đề

Chiều vàng nắng nhạt lá rơi rơi
Cánh nhạn xa bay phía cuối trời
Lửa bếp ven làng như cánh đóm
Rơm lều mái chợ tưa lưng dơi
Mục đồng vội vã lùa trâu bạc
Bà lão âm thầm khoác áo tơi
Hối hả mọi người gom lúa mới
Cơn giông đã nổi phia ngoài khơi
PNam
Chúc vui zẻ nghe
MƯA ĐÊM

Dai dẳng, mưa buồn tí tách rơi,
Đêm đen, buốt lạnh gió bên trời.
Lập loè bến vắng dăm bầy đóm,
Chập choạng thềm hoang mấy cánh dơi.
Ngõ trước tiêu sơ hàng dâm bụt,
Sân sau xơ xác giậu mồng tơi.
Người ngồi đối bóng nghe sầu đọng,
Tóc trắng bạc màu gió viễn khơi.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

the minh

phamanhoa đã viết:
MÂY VIỄN XỨ

Xa xôi thoắt đã mấy năm trường,
Khắc khoải đêm ngày nỗi nhớ thương.
Đất khách bộn bề cơm áo nợ,
Quê nhà đoài đoạn rốn nhau vuơng.
Trông mây tháng hạ sầu luân lạc,
Nghe gió ngày thu vọng cố hương.
Khói sóng hoàng hôn,sầu chất ngất,
Bến xưa chìm khuất cõi mù suơng.


phamanhoa


TRĂNG QUÊ HƯƠNG

Hôm qua thức suốt một đêm trường,
Lặng ngắm trăng nhà cảm thấy thương.
Nhặt cánh hoa rơi xanh nỗi nhớ,
Vin cành liễu rũ tím niềm vương,
Ngày nầy thuở ấy đầy thơ mộng,
Tháng cũ thu xưa toả ngát hương.
Đáy nước còn in hình dáng nguyệt,
Cho dù bóng đã khuất trời sương.


HƯƠNG TRÂM

"Bi sắc" quá ! Nay mới góp hoạ mới lão huynh...

VỌNG CỐ HƯƠNG

Đất khách bôn ba vạn nẻo đường
Biết bao cay đắng với sầu thương
Bài ca dạ cổ tâm hoài luyến
Sợi khói chiều lam dạ mãi vương
Cõi tạm mơ màng dâu với bể
Thân tằm nhoà nhạt sắc cùng hương
Phồn hoa chen lấn chân mòn mỏi
Chốn cũ quay về lặng gió sương


Thệ Minh (22/8/12)
Vầng trăng tối ngắm thơ còn chuốt
Bài kệ đêm trì dạ chẳng phiêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

the minh

phamanhoa đã viết:
D Ạ   K H Ú C

Đêm xui giun dế gọi mông lung,
Sao lẻ chơi vơi nhớ mịt mùng.
Tí tách mưa ru lời vạn cổ,
Xạc xào gió kể điệu muôn trùng.
Đầu sông,bến cũ trơ hoài vọng,
Cuối bãi,đò xưa bạc thuỷ chung.
Mây trắng ngàn năm trôi viễn xứ,
Nước xanh tròn kiếp chở bao dung.


phamanhoa
NGHIỆP QUẢ

Tháng lụn ngày qua cứ trập trùng
Hai, ba cũng hết lại sang mùng
Dòng đời nghiệt ngã kim tiền trãm
Cuộc thế điên rồ mắt lệ lung
Kẻ ở không quên hình bóng cũ
Người đi mãi nhớ nỗi niềm chung
Thông thường tạo nghiệp - vay thì trả!
Một kiếp phù sinh mấy chỗ dung?


Hương Trâm

CHUÔNG LÒNG


Người ơi ! cách trở dẫu nghìn trùng
Đêm vắng sương len phủ thấm mùng
Tiếng vọng vô thường tim thổn thức
Lời than dâu bể dạ lao lung
Đường đời bám níu vòng danh lợi
Nẻo đạo xa rời miếng đỉnh chung
Lắng nhịp chuông lòng tan ảo vọng
Bóng chiều thấp thoáng nhạt hình dung



Thệ Minh (22/8/12)
Vầng trăng tối ngắm thơ còn chuốt
Bài kệ đêm trì dạ chẳng phiêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

the minh đã viết:
phamanhoa đã viết:
D Ạ   K H Ú C

Đêm xui giun dế gọi mông lung,
Sao lẻ chơi vơi nhớ mịt mùng.
Tí tách mưa ru lời vạn cổ,
Xạc xào gió kể điệu muôn trùng.
Đầu sông,bến cũ trơ hoài vọng,
Cuối bãi,đò xưa bạc thuỷ chung.
Mây trắng ngàn năm trôi viễn xứ,
Nước xanh tròn kiếp chở bao dung.


phamanhoa
NGHIỆP QUẢ

Tháng lụn ngày qua cứ trập trùng
Hai, ba cũng hết lại sang mùng
Dòng đời nghiệt ngã kim tiền trãm
Cuộc thế điên rồ mắt lệ lung
Kẻ ở không quên hình bóng cũ
Người đi mãi nhớ nỗi niềm chung
Thông thường tạo nghiệp - vay thì trả!
Một kiếp phù sinh mấy chỗ dung?


Hương Trâm

CHUÔNG LÒNG


Người ơi ! cách trở dẫu nghìn trùng
Đêm vắng sương len phủ thấm mùng
Tiếng vọng vô thường tim thổn thức
Lời than dâu bể dạ lao lung
Đường đời bám níu vòng danh lợi
Nẻo đạo xa rời miếng đỉnh chung
Lắng nhịp chuông lòng tan ảo vọng
Bóng chiều thấp thoáng nhạt hình dung



Thệ Minh (22/8/12)
.

T Ì N H   C H U N G

Đôi ta xa biệt dẫu muôn trùng.
Cách trở sông sâu,núi mịt mùng.
Kẻ ở chân trời chờ lặng lẽ,
Người nơi góc biển đợi mông lung.
Mây bay trắng mãi màu thương nhớ,
Nước chảy xanh hoài sắc thuỷ chung.
Dâu bể xui đời dù vạn nẻo.
Trăm năm,tình cũ vẫn an dung.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

  
the minh đã viết:
phamanhoa đã viết:
D Ạ   K H Ú C

Đêm xui giun dế gọi mông lung,
Sao lẻ chơi vơi nhớ mịt mùng.
Tí tách mưa ru lời vạn cổ,
Xạc xào gió kể điệu muôn trùng.
Đầu sông,bến cũ trơ hoài vọng,
Cuối bãi,đò xưa bạc thuỷ chung.
Mây trắng ngàn năm trôi viễn xứ,
Nước xanh tròn kiếp chở bao dung.

phamanhoa

NGHIỆP QUẢ

Tháng lụn ngày qua cứ trập trùng
Hai, ba cũng hết lại sang mùng
Dòng đời nghiệt ngã kim tiền trãm
Cuộc thế điên rồ mắt lệ lung
Kẻ ở không quên hình bóng cũ
Người đi mãi nhớ nỗi niềm chung
Thông thường tạo nghiệp - vay thì trả!
Một kiếp phù sinh mấy chỗ dung?

Hương Trâm

CHUÔNG LÒNG


Người ơi ! cách trở dẫu nghìn trùng
Đêm vắng sương len phủ thấm mùng
Tiếng vọng vô thường tim thổn thức
Lời than dâu bể dạ lao lung
Đường đời bám níu vòng danh lợi
Nẻo đạo xa rời miếng đỉnh chung
Lắng nhịp chuông lòng tan ảo vọng
Bóng chiều thấp thoáng nhạt hình dung


Thệ Minh (22/8/12)
.

T Ì N H   C H U N G

Đôi ta xa biệt dẫu muôn trùng.
Cách trở sông sâu,núi mịt mùng.
Kẻ ở chân trời chờ lặng lẽ,
Người nơi góc biển đợi mông lung.
Mây bay trắng mãi màu thương nhớ,
Nước chảy xanh hoài sắc thuỷ chung.
Dâu bể xui đời dù vạn nẻo.
Trăm năm,tình cũ vẫn an dung.

phamanhoa

TÌNH CHUNG

Mấy tỉ con người sao chẳng trùng?
Tìm nhau hết Tết rồi qua mùng,
Thành hôn tròn kiếp lòng đâu ngại,
Duyên phận một đời dạ chẳng lung.
Tóc trắng màu mây đà vẹn nghĩa,
Da nhăn gợn sóng trọn tình chung.
Trần gian lắm kẻ mê tham luyến,
Chỉ sợ cháu con thật khó dung.
Út xe ôm
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Lê kinh Huyền

Chú ÚT à - Nay qua chơi thấy thơ phú rôm rả quá ,Anh hai xin nối bút nghe:


  CHIỀU QUÊ

Nương chiều nắng quái lạc màu rơi,
Chút tối dềnh lên giữa vũng trời.
Gió nhẹ lao xao đùa lũ đóm,
Cây buồn rũ bóng cợt đàn dơi.
Đàn trâu gõ móng quen về lối,
Khói bếp nhẹ loang ôm mái tơi.
Bến nước ai đưa câu mái đẩy,
Lan xa theo sóng đến ngàn khơi.
Út xe ôm

          Hoạ y đề

Chiều vàng nắng nhạt lá rơi rơi
Cánh nhạn xa bay phía cuối trời
Lửa bếp ven làng như cánh đóm
Rơm lều mái chợ tưa lưng dơi
Mục đồng vội vã lùa trâu bạc
Bà lão âm thầm khoác áo tơi
Hối hả mọi người gom lúa mới
Cơn giông đã nổi phia ngoài khơi
PNam
Chúc vui zẻ nghe


MƯA ĐÊM

Dai dẳng, mưa buồn tí tách rơi,
Đêm đen, buốt lạnh gió bên trời.
Lập loè bến vắng dăm bầy đóm,
Chập choạng thềm hoang mấy cánh dơi.
Ngõ trước tiêu sơ hàng dâm bụt,
Sân sau xơ xác giậu mồng tơi.
Người ngồi đối bóng nghe sầu đọng,
Tóc trắng bạc màu gió viễn khơi.

phamanhoa


Nỗi niềm

Nghe buồn hiu hắt giọt mư­a rơi
Đêm lặng buồng không một góc trời
Bờ dậu lập loè bầy đóm đóm
Ngoài sân chấp chới một đàn giơi
Thu về lá rụng lòng thêm nặng
Đông đến cành khô dạ tả tơi
Thế thái dân tình bao đắng chát
Biển đông tàu giặc lộng miền khơi !

L.K.H  23.8.2012
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=5105c86502808c9dcd66a0b8d921ebb6"><font color="blue"><b>Thơ cổ Lê kinh Huyền phần 1 </b></font></a></td></tr></tbody></table>
"http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=bkDYrcuJOSk9GouaL4BqFQ"><font color="red"><b>Thơ mới Lê kinh Huyền phần 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>[/html]
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Xuân Lộc

         CHIỀU QUÊ

Nương chiều nắng quái lạc màu rơi,
Chút tối dềnh lên giữa vũng trời.
Gió nhẹ lao xao đùa lũ đóm,
Cây buồn rũ bóng cợt đàn dơi.
Đàn trâu gõ móng quen về lối,
Khói bếp nhẹ loang ôm mái tơi.
Bến nước ai đưa câu mái đẩy,
Lan xa theo sóng đến ngàn khơi.
                      Út xe ôm

         CHIỀU QUÊ

Chiều vàng nắng nhạt lá rơi rơi
Cánh nhạn xa bay phía cuối trời
Lửa bếp ven làng như cánh đóm
Rơm lều mái chợ tưa lưng dơi
Mục đồng vội vã lùa trâu bạc
Bà lão âm thầm khoác áo tơi
Hối hả mọi người gom lúa mới
Cơn giông đã nổi phia ngoài khơi
                          PNam
Chúc vui zẻ nghe

        MƯA ĐÊM

Dai dẳng, mưa buồn tí tách rơi,
Đêm đen, buốt lạnh gió bên trời.
Lập loè bến vắng dăm bầy đóm,
Chập choạng thềm hoang mấy cánh dơi.
Ngõ trước tiêu sơ hàng dâm bụt,
Sân sau xơ xác giậu mồng tơi.
Người ngồi đối bóng nghe sầu đọng,
Tóc trắng bạc màu gió viễn khơi.
                          phamanhoa


         NỖI NIỀM

Nghe buồn hiu hắt giọt mư­a rơi
Đêm lặng buồng không một góc trời
Bờ dậu lập loè bầy đóm đóm
Ngoài sân chấp chới một đàn dơi
Thu về lá rụng lòng thêm nặng
Đông đến cành khô dạ tả tơi
Thế thái nhân tình bao đắng chát
Biển đông tàu giặc lộng miền khơi !
                    Lê Kinh Huyền

        CẢNH THU
             (Từ láy)
Chiếc lá cuối thu nhè nhẹ rơi
Màn sương trăng trắng phủ chân trời
Chênh chao dưới núi vài chim én
Vun vút đầu ghềnh mấy cánh dơi
Trước ngõ lơ thơ dăm khóm trúc
Sau nhà biêng biếc rặng mồng tơi
Mùa thu man mác hồn thi sỹ
Lấp lánh thuyền thơ giữa biển khơi!
                                         Xuân Lộc
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Duy Quốc Quyền đã viết:
Nét đẹp liêu trai

Nắng nhạt hoàng hôn nhuộm xóm làng
Mây trời dìu dịu gió mơn man
Bao vây suối nhỏ màu thăm thẳm
Phủ rợp đường xa bóng ngút ngàn
Nét mộng liêu trai thời lập địa
Vẻ duyên huyền thoại thuở sơ hoang
Cảnh quang lắng nhẹ trong cô tịch
In đậm hồn người mãi chẳng tan.

BMT
22-8-2012


GIỌT NẮNG HOÀNG HÔN

Gịot nắng hoàng hôn nhuộm tím làng
Thủy triều dâng nước sóng lan man
Trời xanh lồng lộng ôm sông suối
Biển biếc mênh mang níu gió ngàn
Một thuở xa xưa hồn quạnh quẽ
Cái thời cổ đại bóng tàn hoang
Không gian lặng lẽ buồn vương mộng
Cảnh vật âm thầm ánh nguyệt tan .

Mạnh Kỷ
22/08/2012

Tình làng nghĩa xóm

Từ khi cách biệt lũy tre làng
Phiêu bạt phương trời nhớ dã man
Ruộng lúa rì rào khơi sóng nhạc
Dòng sông lặng lẽ hứng mây ngàn
Qua chưa nắng hạn xui lòng héo
Đã hết mưa dầm bỏ đất hoang
Cực vẫn còn đeo từng bát gạo
Nhưng tình lối xóm chẳng hề tan

22/08/2012
Nguyên Thoại



http://i790.photobucket.com/albums/yy188/baunho/472659k5zlq6wzj1-1.png

Vầng trăng lạc

Trăng thanh lặng lẽ tắm ao làng
Rửa sạch bụi trần lỡ trót mang
Những tháng rong chơi cùng gió núi
Bao ngày lãng tử với mưa ngàn
Nhiều khi tủi giận vòm mây lạc
Lắm lúc đau buồn vó ngựa hoang
Tỉnh ngộ quay về nơi bến giác
Đêm rằm thanh thản nỗi sầu tan

Quốc Quyền

CÀNH HOA LẠC

Từ khi xa rẫy,bỏ buôn làng,
Lạc chốn kinh thành khác mọi man.
Mê hoặc phù hoa, xa núi thẳm,
Cuồng si phố thị, bỏ truông ngàn.
Phấn hương rũ xoá màu sơn dã,
Xiêm áo gọi mời kiếp gió hoang.
Em ném đời quê vào ảo vọng,
Thân tàn,nhụỵ rữa,giấc mơ tan.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

the minh đã viết:
phamanhoa đã viết:
  MÂY VIỄN XỨ

Xa xôi thoắt đã mấy năm trường,
Khắc khoải đêm ngày nỗi nhớ thương.
Đất khách bộn bề cơm áo nợ,
Quê nhà đoài đoạn rốn nhau vuơng.
Trông mây tháng hạ sầu luân lạc,
Nghe gió ngày thu vọng cố hương.
Khói sóng hoàng hôn,sầu chất ngất,
Bến xưa chìm khuất cõi mù suơng.
[/color]

phamanhoa


TRĂNG QUÊ HƯƠNG

Hôm qua thức suốt một đêm trường,
Lặng ngắm trăng nhà cảm thấy thương.
Nhặt cánh hoa rơi xanh nỗi nhớ,
Vin cành liễu rũ tím niềm vương,
Ngày nầy thuở ấy đầy thơ mộng,
Tháng cũ thu xưa toả ngát hương.
Đáy nước còn in hình dáng nguyệt,
Cho dù bóng đã khuất trời sương.


HƯƠNG TRÂM[/quote]


"Bi sắc" quá ! Nay mới góp hoạ mới lão huynh...

VỌNG CỐ HƯƠNG

Đất khách bôn ba vạn nẻo đường
Biết bao cay đắng với sầu thương
Bài ca dạ cổ tâm hoài luyến
Sợi khói chiều lam dạ mãi vương
Cõi tạm mơ màng dâu với bể
Thân tằm nhoà nhạt sắc cùng hương
Phồn hoa chen lấn chân mòn mỏi
Chốn cũ quay về lặng gió sương


Thệ Minh (22/8/12)[/quote]

Lâu quá mới gặp lại anh TM,đúng là tu luyện để xuất chiêu nên thơ quá hay,tôi xin chạy theo cho vui nghe.Thân.


BÂNG KHUÂNG NGÀY XƯA


Thèm quá ngày  xưa thuở đến trường,
Cùng ai hò hẹn mộng yêu thương,
Vần thơ lời ngọt đầy lưu luyến,
Lưu bút câu tình ngập vấn vương.
Mây  vướng trên đầu sao  vẫn nhớ,
Trăng nhòa sóng mắt cứ nồng hương!
Bâng khuâng  ,ừ mãi bâng khuâng nhỉ?
Tình ấy long lanh tựa  giọt sương.
Út xe ôm
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [83] [84] [85] [86] [87] [88] [89] ... ›Trang sau »Trang cuối