Dưới đây là các bài dịch của Trịnh Phúc Nguyên. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Đến khi mình tuổi già sức yếu (Wilhelm Busch): Bản dịch của Trịnh Phúc Nguyên

Đến khi mình tuổi già sức yếu
Vào một ngày trời hè nắng dịu
Tập tễnh tôi rời căn nhà nhỏ
Lần đến cây bồ đề gần đó
Trên ghế đá cô đơn tĩnh lặng
Tôi trầm ngâm đắm nhìn trong nắng
Nghĩ mung lung những tháng năm qua
Chiếc gậy xưa với nắm tay già
Run run tôi viết lên trên cát
Trước mặt mình một chữ:
Bertha


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Nàng, bông hoa... (Wilhelm Busch): Bản dịch của Trịnh Phúc Nguyên

Nàng, bông hoa xinh đẹp mảnh mai
Nở rực tươi dưới ánh nắng mặt trời
Chàng, bướm trắng đang thời son trẻ
Êm đậu lên hoa, hạnh phúc tràn trề

Chàng ong nhỏ bao lần vỗ cánh
Hút nhị hoa thầm khẽ bay quanh
Chàng bọ dừa mon men bò tới
Cào xước lên mặt đoá hoa tươi

Trước cảnh đó lòng bướm ôi chua xót
Khiến tâm hồn chàng đau đớn xiết bao

Nhưng điều làm bướm thêm khiếp sợ
Điều xấu tột cùng đã xảy ra:
Một gã lừa già nhai nát hết cây hoa
Hết một đời hoa mà bướm yêu thiết tha


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Thiếu nữ và chim bồ câu rừng (Marceline Desbordes-Valmore): Bản dịch của Trịnh Phúc Nguyên

Sắp trời mưa, cây vườn xào xạc
Vạn vật chuyển rung báo cơn dông
Cô em ngừng đọc, tì lên sách
Người yêu chẳng tới có buồn không?

Nơi kia ướt cánh nấp vòm cây
Dõi tít chân trời chẳng thể bay
Ngước mắt nhìn trời chim gọi bạn
Như em, chim thầm oán cơn dông

Hỡi những trái tim dịu hiền cô độc
Hãy cứ để mưa rơi!
Bao điều tái sinh sau dông tố
Nắm mãi, không mưa, hồng đâu nở?
Các bạn tình ơi
Than vãn làm chi, hãy cứ chờ!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Tuổi già (Sully Prudhomme): Bản dịch của Trịnh Phúc Nguyên

Năm tháng dần trôi! Tôi mong tuổi già như người cứu hộ
Khi dòng máu trong tôi chảy nữa hiền hoà
Khi những thú vui với tôi chẳng còn hương vị
Tôi sẽ sống êm đềm cùng những nhọc nhằn qua

Khi tình yêu từ nay thoát khỏi nụ hôn
Không còn đốt cháy lòng tôi cơn cuồng nhiệt
Và trong tôi cũng chẳng còn tương lai mà huỷ diệt
Tôi sẽ sống êm đềm thoải mái nhường bao!

Thật hớn hở những trẻ em trên đường tôi gặp
Tôi sẽ dẫn chúng đi chơi thay buổi học
Sung sướng những thanh niên mà tôi tay bắt mặt mừng
Họ yêu ư, tôi sẽ động viên làm họ yên lòng

Và tôi sẽ không nói: "Thời của ta tốt đẹp hơn"
Bởi cái hơn của ngày xưa là thời ta trai trẻ
Mà tôi sẽ nhích gần lứa tuổi hai mươi
Để trong hồn mình toả lại chút lửa nồng

Để sống tuổi già mà không hụt hẫng
Đừng quên những gì ta cảm nhận
Ở độ tuổi khi trái tim rung động
Cái đẹp, danh dự, quyền không biết cúi mình
Và tự do tư tưởng đến tận lúc xuống mồ

Kìa các bà, ôi lưỡi dao nào rút khỏi tim tôi!
Các bà ơi, khi ham muốn sẽ chẳng còn dấu vết
Và khi ấy tôi sẽ có thể nhìn vào sắc đẹp
Chỉ là khuôn đúc nguyên si của nòi giống mà thôi

Và cuối cùng, chẳng còn gì phải thử thách
Là người cao tuổi tôi nhìn ngắm cuộc đời
Như từ đỉnh non cao ta nhìn bao bước ngoặt
Cùng bao con đường và dòng sông uốn khúc quanh co


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]