GẶP BẠN XƯA
Đông Ba hề ! chợ Đông Ba !
Lề đường
Hưng Đạo
Lòng xa chợt gần
Trốn sầu_ngủ rạp Tân Tân
Ai về Gia Hội_Bao lần xin theo.
Đào Viên
Ngọt lịm ly kem
Nữa O phân nữa_Đi kèm nữa ta !
Trường Tiền, sáu nhịp ngân nga
Câu hò lắng đọng_tình qua cuộc tình
Hương Giang
Ấp ủ hương trinh
Con đò_Áo tím
Nghiêng hình liễu nghiêng...
Tóc thề
Đồng Khánh ngoan hiền
Cấm Thành phong kín, một miền tương tư
Tương tư hề ! Gánh tương tư... !
XIN HÃY GIỮ MÀU XANH
Ôn hoà cuộc sống trên trái đất
Tự thuở hồng hoang dưới mặt trời
Mát biển, xanh rừng, muôn thú lạ
Đồng xa im lắng ánh trăng vơi.
Giông bão, sóng thần, phun núi lửa
Chiến tranh, động đất phá hoang tàn
Con người tiếp nối dài thêm nữa
Rừng rậm hoá thành sa mạc hoang.
Khô cằn nứt nẻ, tim vô vọng
Giọt lệ âm thầm khóc đất tươi
Xin hãy chung tay gìn mạch sống
Giữ màu xanh mãi ướp hương đời.
TÌM ĐÂU CHỐN CỦ
Con đường vàng lá đón thu sang
Tà áo bay bay dưới nắng vàng
Gió vội dại khờ hôn tóc rối
Nai vàng ngơ ngác giữa đời hoang.
Tú tài ở lại ta vào Luật
nét chữ chao nghiêng góc giảng đường
Trang vở nhìn em môi chúm chím
Ta cười xanh ngắt một màu thương.
Phong trần sương gió ta đi mãi
Nữa mái tóc xanh nhạt nắng hồng
Duy Tân ngày ấy giờ trở lại
Chỉ còn nổi nhớ lạc người mong.
Trường xưa nay đã mang tên mới
Người củ về đâu mấy nẽo tìm
Lắng đọng giọt buồn quen lối hẹn
Ân…
CỬA TÙNG
Đôi bờ thôn xóm xanh màu
Luỹ tre làng, tiếng rì rào gió reo
Hàng phi lao ánh trăng treo
Cầu Hiền Lương ngắm mái chèo Bắc Nam
Xuôi dòng Bến Hải sông tràn
Cửa Tùng gặp gỡ nắng vàng biển xanh
Bình minh hồng nhạt trong lành
Xanh lơ màu nước hình thành giữa trưa
Chiều tà xanh lục êm mơ
Tràn lên bãi cát dại khờ ngàn năm
Sóng bạc đầu, tóc hoa râm
Đồi mồi chiếc lược âm thầm cài lên
Thiên nhiên cảnh đẹp khó quên
Cửa Tùng dậy sóng, bồng bềnh ước mơ.
THÔI ĐÀNH
Trong tận cùng ngọt ngào hạnh phúc
Nổi đam mê tù ngục con tim
Niềm vui vội bước qua thềm
Bỏ ta còn lại thâu đêm võ vàng
Em trao ta muộn màng thân ái
Biết làm sao trả lại ân tình
Thôi đành mở cửa tim mình
Cho dòng máu nóng, chọn hình bóng qua.
TT
TÓC DÀI
Em về ngang phố chiều nay
Bổng nhiên hoa lá thở dài ưu tư
Tóc ơi. rối mắt mây mù
Ngang lưng óng mượt, hát ru vai gầy
Bay bay từng sợi tóc bay
Qua khung cửa sổ, vén cài song thưa
Có người trong mắt mang mưa
Nhìn em nhẹ bước đường chưa nắng chiều
Tóc dài đón gió liêu xiêu
Hồn ta chết ngạt_cánh diều băng dây...
TT
PHƯỢNG HỒNG VÀ CỐ NHÂN
Dấu xưa óng mượt tinh khôi
một thời áo trắng chia đôi tóc thề
Sân trường nghiêng nắng hạ về
Rơi màu phượng vĩ , đam mê học trò
Thời gian không bán mà cho
Nhuộm phai màu tóc nhạt nhoà nét xưa
bụi trần ướt sũng trong mưa
Rữa trôi ngày tháng dư thừa nổi đau
Phượng hồng vẫn giữ nguyên màu
Cho em tắm gội hư hao tâm hồn
Sân trường lặng ngắm hoàng hôn
Hàng cây phượng vĩ lưu tồn cố nhân
Vẫn dành ai một căn phần
Trăm năm xao xuyến, vạn lần ngu ngơ.
QUỲNH HOA
Tiếng đàn rơi lạnh giữa canh thâu
Trăng lướt qua thềm, vội đến đâu ?
Thăm đoá quỳnh hoa đêm ẩn kín
Trao người quân tử nụ hương đầu.
Dây đàn rung nhẹ đón tình sang
Cánh mõng thơ ngây nét dịu dàng
Dưới ánh trăng tà tươi rạng rỡ
Hương bay tình ủ giấc mơ màng.
Hờn trách bình minh rọi nắng hồng
Mặt trời nung chảy kiếp hoa không
Tình đem dấu kín vào miên viễn
Chết ngạt tim buồn ngọn gió đông.
Tiếng đàn ru khẽ nổi niềm hoa
Khép chặt tâm tình những xót xa
Cô quạnh đêm trường…