TRONG kiếp con người cuộc trả vay KHI nhân quả định nghiệp bao dày TA chìm huyễn ảo cầu muôn trượng VỀ số không đời ngậm đắng cay LẠI giấc Nam Kha hồ đoạn chuỗi... NHỚ nơi Bể Khổ những mong ngày... TA đừng mỏi mệt vòng quanh nữa ĐI khỏi vô thường sẽ trắng tay
ĐI cùng bóng hạc giữa tầng không LÊN tận trời xanh thưởng gió bồng NON ấy triền Vu bừng rạng cảnh CAO kìa thác Cửu dội ngầu sông ĐI tìm một sớm chân dừng mỏi VỀ thấu trăm năm mộng kết nồng BIỂN cũng nào sâu…
Mầm thơ dệt những ước mơ thầm Châm tính nhân từ khởi chính tâm Ném chuột nào lo bình nuột chém Tầm dơi chẳng ngại áo tơi dầm Liếc đờ cảnh bạc không lờ điếc Giâm cả ngôn hiền chớ giả câm Bút vọc gian tà trong bọc, vút Trầm tên chở đạo vững trên tầm
Trời mưa rả rích ngỡ như hờn Khấp khểnh đi về quãng lội trơn Lẻ bóng hình khuya đường gõ nhịp Người qua cảnh cũ nét rêu sờn Bờ vai, vạt áo thêm nhầu nhĩ Ánh điện bên thềm lạc lõng hơn Ảo não côn trùng đưa tiếng vọng… Buồn hoang hoải gió lặng ru vờn
Thám Hoa
*Nhịp gõ đường khuya hình bóng lẻ Người qua cảnh cũ nét rêu sờn
Thương vì tóc bạc tiễn đầu xanh Dẫu hiểu rằng do cái tạo hành Cát bụi vô thường mai sẽ trả Linh hồn cõi tạm mốt rồi sanh Rằng thân ở trọ nào lưu luyến Ấy ngõ về nương chẳng giật giành Rũ nghiệp yên lòng thanh thản bước Luân hồi chuyển kiếp một vòng nhanh
Cố giữ nhưng rồi để lệ tuôn Vì trông cảnh đẹp quá u buồn Triền sông một bóng đò hoang hoải Cõi thế bao người phận sẻ suôn? Nọ góc mành sương hờ hững phủ Kìa thân võng gió tả tơi luồn Nhìn con sóng lặng chiều tương phản Đủ gợn ưu sầu giữa kiếp muôn...