Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [22] [23] [24] [25] [26] [27] [28] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

(Một trong số những bài thơ được xếp vào hàng hay nhất thế kỷ của thi ca Việt Nam rất nên đọc, tốt hơn là đọc thuộc lòng. Buồn hơn cả nỗi buồn).

BÀI THƠ CỦA MỘT NGƯỜI YÊU NƯỚC MÌNH

Trần Vàng Sao (1941 - 2018)
___________________________________________________

Buổi sáng tôi mặc áo đi giày
ra đứng ngoài đường
Gió thổi những bông nứa trắng bên sông
Mùi toóc khô còn thơm lúa mùa qua
Bầy chim sẻ đậu trước sân nhà
Những đứa trẻ đứng nhìn ngấp nghé
Tôi yêu đất nước này như thế

Mỗi buổi mai
Bầy chim sẻ ngoài sân
Gió mát và trong
Đường đi đầy cỏ may và muộng chuộng
Tôi vẫn sống
vẫn ăn
vẫn thở
như mọi người

Đôi khi chợt nhớ một tiếng cười lạ
Một câu ca dao buồn có hoa bưởi hoa ngâu
Một vết bùn khô trên mặt đá
Không có ai chia tay
Cũng nhớ một tiếng còi tàu.
Mẹ tôi thức khuya dậy sớm
Năm nay ngoài năm mươi tuổi
Chồng chết đã mười mấy năm
Thuở tôi mới đọc được i tờ
Mẹ thương tôi mẹ vẫn tảo tần
Nước sông gạo chợ
Ngày hai buổi nhà không khi nào vắng người đòi nợ
Sống qua ngày nên phải nghiến răng
Cũng không vui nên mẹ ít khi cười
Những buổi trưa buổi tối
Ngồi một mình hay khóc
Vẫn thở dài mà không nói ra
Thương con không cha
Hẩm hiu côi cút

Tôi yêu đất nước này xót xa
Mẹ tôi nuôi tôi mười mấy năm không lấy chồng
Thương tôi nên ở goá nuôi tôi
Những đứa nhà giàu hằng ngày chửi bới
Chúng cho mẹ con tôi áo quần tiền bạc,
như cho một đứa hủi
Ngày kỵ cha họ hàng thân thích không ai tới
Thắp ba cây hương
Với mấy bông hải đường
Mẹ tôi khóc thút thít
Cầu cha tôi phù hộ tôi nên người
Con nó còn nhỏ dại
Trí chưa khôn chân chưa vững bước đi
Tôi một mình nuôi nó có kể chi mưa nắng
Tôi yêu đất nước này cay đắng
Những năm dài thắp đuốc đi đêm
Quen thân rồi không ai còn nhớ tên
Dĩ vãng đè trên lưng thấm nặng
Áo mồ hôi những buổi chợ về
Đời cúi thấp
Giành từng lon gạo mốc,
Từng cọng rau hột muối
Vui sao khi con bữa đói bữa no
Mẹ thương con nên cách trở sông đò
Hàng gánh nặng phải qua cầu xuống dốc
Đêm nào mẹ cũng khóc
Đêm nào mẹ cũng khấn thầm
Mong con khôn lớn cất mặt với đời
Tôi yêu đất nước này khôn nguôi
Tôi yêu mẹ tôi áo rách
Chẳng khi nào nhớ tuổi mình bao nhiêu.

Tôi bước đi
Mưa mỗi lúc mỗi to,
Sao hôm nay lòng thấy chật
Như buổi sáng mùa đông chưa thấy mặt trời mọc
Con sông dài nằm nhớ những chặng rừng đi qua
Nỗi mệt mỏi, rưng rưng từng con nước
Chim đậu trên cành chim không hót
Khoảng vắng mùa thu ngủ trên cỏ may
Tôi yêu đất nước này những buổi mai
Không ai cười không tiếng hát trẻ con
Đất đá cỏ cây ơi
Lòng vẫn thương mẹ nhớ cha
Ăn quán nằm cầu
Hai hàng nước mắt chảy ra
Mỗi đêm cầu trời khấn phật, tai qua nạn khỏi
Tôi yêu đất nước này áo rách
Căn nhà dột phên không ngăn nổi gió
Vẫn yêu nhau trong từng hơi thở
Lòng vẫn thương cây nhớ cội hoài
Thắp đèn đêm ngồi đợi mặt trời mai
Tôi yêu đất nước này như thế
Như yêu cây cỏ ở trong vườn
Như yêu mẹ tôi chịu khó chịu thương
Nuôi tôi thành người hôm nay
Yêu một giọng hát hay
Có bài mái đẩy thơm hoa dại
Có sáu câu vọng cổ chứa chan
Có ba ông táo thờ trong bếp
Và tuổi thơ buồn như giọt nước trong lá sen

Tôi yêu đất nước này và tôi yêu em
Thuở tóc kẹp tuổi ngoan học trò
Áo trắng và chùm hoa phượng đỏ
Trong bước chân chim sẻ
Ngồi học bài và gọi nhỏ tên tôi
Hay nói chuyện huyên thuyên
Chuyện trên trời dưới đất rất lạ
Chuyện bông hoa mọc một mình trên đá
Cứ hay cười mà không biết có người buồn.
Sáng hôm nay gió lạnh vẫn còn
Khi xa nhà vẫn muốn ngoái lại
Ngó cây cam cây vải
Thương mẹ già như chuối ba hương
Em chưa buồn
Vì chưa rách áo

Tôi yêu đất nước này rau cháo
Bốn ngàn năm cuốc bẫm cày sâu
Áo đứt nút qua cầu gió bay
Tuổi thơ em hãy giữ cho ngoan
Tôi yêu đất nước này lầm than
Mẹ đốt củi trên rừng cha làm cá ngoài biển
Ăn rau rìu rau éo rau trai
Nuôi lớn người từ ngày mở đất
Bốn ngàn năm nằm gai nếm mật
Một tấc lòng cũng trứng Âu Cơ
Một tiếng nói cũng đầy hồn Thánh Gióng.

Tôi đi hết một ngày
Gặp toàn người lạ
Chưa ai biết chưa ai quen
Không biết tuổi không biết tên
Cùng sống chung trên đất
Cùng nỗi đau chia cắt Bắc Nam
Cùng có chung tên gọi Việt Nam
Mang vết thương chảy máu ngoài tim
Cùng nhức nhối với người chết oan ức
Đấm ngực giận hờn tức tối
Cùng anh em cất cao tiếng nói
Bản tuyên ngôn mười bốn triệu người đòi độc lập tự do
Bữa ăn nào cũng phải được no
Mùa lạnh phải có áo ấm
Được nói cười hát ca yêu đương không ai cấm
Được thờ cúng những người mình tôn kính
Hai mươi năm cuộc đời chưa khi nào định.

Tôi trở về căn nhà nhỏ
Đèn thắp ngọn lù mù
Gió thổi trong lá cây xào xạc
Vườn đêm thơm mát
Bát canh rau dền có ớt chìa vôi
Bên hàng xóm có tiếng trẻ con khóc
Mẹ bồng con lên non ngồi cầu Ái tử
Đất nước hôm nay đã thấm hồn người
Ve sắp kêu mùa hạ
Nên không còn mấy thu
Đất nước này còn chua xót
Nên trông ngày thống nhất
Cho bên kia không gọi bên này là người miền Nam
Cho bên này không gọi bên kia là người miền Bắc
Lòng vui hôm nay không thấy chật

Tôi yêu đất nước này chân thật
Như yêu căn nhà nhỏ có mẹ của tôi
Như yêu em nụ hôn ngọt trên môi
Và yêu tôi đã biết làm người
Cứ trông đất nước mình thống nhất.
TVS
19-12-1967

https://scontent.fsgn6-2.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/32105443_974536902707321_7575828105437118464_n.jpg?_nc_cat=0&oh=0331958ec8db9518a8c8d91ece1e90a7&oe=5B97FDE4
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

VỀ NƯỚC MẮT
_______________________________________________

Có những giọt nước mắt
Ngấm vào sớ đất
Âm thầm kết tinh chất ngọc
Trang điểm tâm hồn thêm đẹp đẽ long lanh

Có những giọt nước mắt
Ngấm vào sớ đất
Tích tụ khối lửa nham thạch
Chờ đốt cháy các lộng hành, láu cá, lưu manh ...

đcđ

https://www.youtube.com/watch?v=y_2M7fVDV7Q
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

CÓ GÌ TRONG MÙA HÈ
__________________________________________________

Có gì trong chòm mây đang bay
Mà cao sang giọng chim lanh lảnh hót
Trong nhánh phù sa chảy hoài tất bật
Tôi tìm mùa hè ẩn hiện dưới dòng sâu.

Hoặc có chi mặt trời chang chói trên đầu
Vạt nắng hạ bướm ong đi lấy mật
Đôi má em hồng và bờ môi kia trông rất
Khiến nhớ về đêm xuống, nhắc nụ hôn.

Có gì đâu buổi chiều đợi một mưa tuôn
Giã bầu trời hạt nước oà mặt đất
Tìm an ủi vết chai vụ mùa khoai bắp
Nhắc dưỡng dục sinh thành công mẹ ơn cha.

Có gì đâu mùa hè nôn nao gần xa
Con nhộng ve sầu cựa mình tầng lá mục
Mỗi giấy mực thơm phập phồng ngăn cặp
Đón tôi về đoàn tụ mỗi mùa thi.

ĐCĐ

https://scontent.fsgn6-2.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/32089246_1721014654645673_238747259070578688_n.jpg?_nc_cat=0&oh=b4cb80e5f2d804beda2b92c6a1e4da73&oe=5B93FEE0
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

BÀI CA SINH TỒN
__________________________________________

Cơn mưa cuốn trôi những hạt thóc
Lũ chim hoang sống sót bằng
Hy vọng.

Gánh cóc ổi bị đạp tung toé
Người đàn bà sống sót bằng hy vọng
Của loài chim.

đcđ

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/32104876_1721425894604549_8141643003908325376_n.jpg?_nc_cat=0&oh=41cd2267d55543ed1dc838ae28f7d8b1&oe=5B919A56
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

(riêng tặng Trần Thị Thủ Thiêm)

BÀI NGUYỆN CHO ĐẤT ĐAI

Thấm bao nhiêu máu, đất ơi
Đếm xem bao giọt mồ hôi từ hồi
Bao nhiêu chia chác, đổi dời
Ta thèm, với đất, thảnh thơi một ngày.

đcđ

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/32349896_1724147544332384_8329117128082849792_n.jpg?_nc_cat=0&oh=095821cbb0ae513e0e75d8489a775961&oe=5B82FB7A
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/32257787_1723150057765466_5681354821861376000_n.jpg?_nc_cat=0&oh=cab28c5b1d7d01f7ad487d27178dae25&oe=5B88FF78
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/32260866_1724031714343967_7060898390351020032_n.jpg?_nc_cat=0&oh=e231761e73a7910adc15d178efd276a9&oe=5B87822D
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

Bài Nguyện Cho Đêm Nay
________________________________________________

Ước gì mỗi tuyệt vọng
gặp được một từ tâm
Và ước chi mọi ước nguyện tốt lành
đều trở thành sự thật.

ĐCĐ

http://bmmua.com/wp-content/uploads/2014/03/tumblr_myr93deOco1rknhbmo1_500.jpg
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

DỐI MẸ
_______________________________________________

Tôi chọn hái những bông tươi tắn nhất
Mọc hoang vu nơi cỏ nội hương đồng
Dâng tặng Mẹ với tấm lòng chân thật
Hãnh diện bảo Người hoa tự mình trồng

Tôi chép lại các câu hay trong kinh sách
Về Quan Âm Bồ Tát, về đức đồng trinh Maria
Thay chữ "Mẹ" vào tên trời tên phật
Đem khoe Người, thơ này, chính con nghĩ ra.

đcđ

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/32293580_1725007110913094_7935078772305297408_n.jpg?_nc_cat=0&oh=caf5935cee8c98c1e1ce94ae0088563d&oe=5B5368D6
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

TRÍCH TỪ MẸ

Đã từ lâu chỉ thấy trong sách vở
Những tuyên dương "Mẹ đào hầm"
"Má xuống đường"
"Bầm nuôi quân"
"U kháng chiến" …

Không nghe nhắc bà cụ hiền lành
Chỉ biết nhớ thương con.

đcđ

https://scontent.fsgn6-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/32458502_1725224944224644_7389671363696394240_n.jpg?_nc_cat=0&oh=a3730af3a855ec186585e47386ea31ff&oe=5B92E009
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [22] [23] [24] [25] [26] [27] [28] ... ›Trang sau »Trang cuối