Trang trong tổng số 440 trang (4397 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [121] [122] [123] [124] [125] [126] [127] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

MONGMOHANOITHO đã viết:
Xin được tặng những người yêu Huế bài thơ HUẾ ƠI như tiếng gọi của những xúc cảm chỉ có thể diễn đạt bằng thơ...

HUẾ ƠI
Phạm Bá Chiểu

Ai qua Tràng Tiền, Hổ quyền, Đại Nội
Ai sang Gia Hội , ai vội tới Ngự Bình
Nón bài thơ xứ Huế mình
Mười o anh thấy xinh xinh cả mười
Aó dài xứ Huế trắng trời
Mười o anh thấy cả mười xinh xinh

Ai đặt tên sông Hương để anh vương niềm nhớ
Sông quanh Bến Ngự, sông đổ cửa Thuận An
Thuyền ai sớm chở sương ngàn
Ngày đơm đầy nắng, tối tràn đầy trăng.

Thiên Mụ ngân chuông, trăng sông Hương lúng liếng
Anh say chúng chiếng chỉ nghe tiếng em hò khoan
Trăng nghiêng trời, nước mênh mang
Câu hò mái đẩy xui chàng nhớ ai

Cầu Tràng Tiền sáu vài, mười hai nhịp
Sợ qua không kịp, anh kíp anh qua
Người về họp chợ Đông Ba
Nón nghiêng vành nón, bay tà áo bay
Nón ơi che hết nắng trời
Xin đừng che hết nụ cười người yêu
Tràng Tiền ngơ ngẩn nắng chiều
Aó  em cuốn gió lượn theo mây trời
Aó vờn anh tưởng mây trôi
Mây trôi anh tưởng áo người anh thương

Trăng sáng Phú Xuân, trăng ngân Bạch Hổ
Trăng soi thành cổ, trăng đổ Tao Đàn
Thiên An lồng lộng gió ngàn
Thông reo vi vút biết nàng nhớ ta?

Thuyền từ Đông Ba, thuyền qua Đập Đá
Thuyền từ Vĩ Dạ thẳng ngả Ba Sình
Giữa dòng ai hát Nam bình
Nam ai ai hát cho tình ai vương
Tình ai như nước dòng Hương
Ngày đêm dào dạt về phương Huế tình

Thuyền từ Bến Tuần thuyền quanh Cồn Hến
Thuyền quành Đập Đá ra phá Tam Giang
Thuyền mơ thấp thoáng bóng nàng
Mái chèo khuấy bóng trăng vàng đòng đưa

Huế mộng
Huế mơ
Huế đẹp
Huế thơ
Ai thương
Ai nhớ
Ai đợi
Ai chờ
Thuyền đi ai đứng ngẩn ngơ
Nhớ ai, ai nhớ, ai chờ, chờ ai...



________________________________
EM ĐẸP HƠN, EM BỖNG THÀNH THI SĨ
ANH NGỎ LỜI, TÌNH TA VIẾT THÀNH THƠ
_________________________________
MẮT EM NGUÝT MÓC CÂU GIẰNG NỖI NHỚ
ÁO XÉ CHIỀU VỖ VẸT ÁNH NHÌN ANH
________________________________
EM YÊU HỠI TÌNH ANH NHƯ NGỌN GIÓ
MỌI NẼO ĐƯỜNG CHỈ HƯỚNG MỘT MIỀN EM
________________________________
ANH NHỚ EM CHẲNG CẦN EM PHẢI NHỚ
GIÓ VẪN ĐẦY HOANG VẮNG MỘT VƯỜN THƠ…
Bất ngờ và cảm động quá! Như một nỗi đời riêng hôm nay được Mộng Mơ Hà Nội Thơ ghé sang thăm và đề thơ tặng! Nguyệt Thu trân trọng cảm ơn tấm lòng của bạn thơ đối với Huế thương...Những địa danh, hình ảnh quen thuộc, nên thơ của Huế được một tấm lòng yêu Huế dệt vào bài thơ lãng mạn, trữ tình mà dẫu ai chưa đến Huế lần nào, đọc vẫn có thể "nhìn" và "cảm" được.:)
Cảm ơn bạn thật nhiều!
:)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoàng Hà Tĩnh

Gửi bạn Nguyệt Thu một bài thơ về Huế

NHẮN HOÀNG THÀNH CÓ NGƯỜI TÔN NỮ -thơ TƯỜNG LINH

Hôm qua có người quen về Huế
đi chuyến tàu đêm
ga buồn, mưa nặng
anh nghĩ về em nhưng không gì gửi tặng
còn rất nhiều sầu đâu nỡ gửi cho em

Chừ còn gì đâu gửi ra Huế nữa
mất hết từ ngày đi
mất hết từ hôm bắt đầu nỗi nhớ
đường ra như có lắm biên thùy!

Vì biết sẽ buồn
nên ngày xưa anh không hứa hẹn
vì giông tố nên thuyền không cập bến
vì em là chim hót giữa hoàng thành
vì anh là mây trời còn luyến chiều xanh

Không cho gì nhau
mà chừ phải trả
hãy trả cho anh nghìn khuya sầu
nghìn lần tìm em trong mộng biếc đêm sâu

Anh trả lại em cả kinh thành mưa bụi
mưa mờ dáng trúc Kim Long
mưa rắc lệ cho Nam Giao buồn tủi
vườn Nguyễn Hoàng hoa chẳng nở chiều đông

Làm sao trả công em
mấy mùa phượng nở
mấy thuở phượng tàn
mấy độ hoa rơi khắp đường Thành Nội
tính tháng tính năm
xuân biếc, thu vàng...

Có đòi lắm cũng khó bề trả được
không chứng nhân mà không thể chối từ
nếu duyên số đa đoan từ kiếp trước
thì kiếp này anh vẫn vụng đường tu.

Còn gì nữa
dù không đòi, không trả
không hỏi về: em có đợi trông anh?
chân trời cũ, anh trở thành khách lạ
làm phế vương để được nhớ hoàng thành

Xưa thắc mắc chính là đây em nhé!
màu thời gian nhuộm tím ước mơ rồi
em có khóc, dặm ngàn anh biết thế
kiếp độc hành không thể bước chung đôi.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Hoàng Hà Tĩnh đã viết:
Gửi bạn Nguyệt Thu một bài thơ về Huế

NHẮN HOÀNG THÀNH CÓ NGƯỜI TÔN NỮ -thơ TƯỜNG LINH

Hôm qua có người quen về Huế
đi chuyến tàu đêm
ga buồn, mưa nặng
anh nghĩ về em nhưng không gì gửi tặng
còn rất nhiều sầu đâu nỡ gửi cho em

Chừ còn gì đâu gửi ra Huế nữa
mất hết từ ngày đi
mất hết từ hôm bắt đầu nỗi nhớ
đường ra như có lắm biên thùy!

Vì biết sẽ buồn
nên ngày xưa anh không hứa hẹn
vì giông tố nên thuyền không cập bến
vì em là chim hót giữa hoàng thành
vì anh là mây trời còn luyến chiều xanh

Không cho gì nhau
mà chừ phải trả
hãy trả cho anh nghìn khuya sầu
nghìn lần tìm em trong mộng biếc đêm sâu

Anh trả lại em cả kinh thành mưa bụi
mưa mờ dáng trúc Kim Long
mưa rắc lệ cho Nam Giao buồn tủi
vườn Nguyễn Hoàng hoa chẳng nở chiều đông

Làm sao trả công em
mấy mùa phượng nở
mấy thuở phượng tàn
mấy độ hoa rơi khắp đường Thành Nội
tính tháng tính năm
xuân biếc, thu vàng...

Có đòi lắm cũng khó bề trả được
không chứng nhân mà không thể chối từ
nếu duyên số đa đoan từ kiếp trước
thì kiếp này anh vẫn vụng đường tu.

Còn gì nữa
dù không đòi, không trả
không hỏi về: em có đợi trông anh?
chân trời cũ, anh trở thành khách lạ
làm phế vương để được nhớ hoàng thành

Xưa thắc mắc chính là đây em nhé!
màu thời gian nhuộm tím ước mơ rồi
em có khóc, dặm ngàn anh biết thế
kiếp độc hành không thể bước chung đôi.
Bài thơ hay quá, bạn ơi! NT chưa được đọc bài này bao giờ nhưng lời thơ sao thật quen, thật gần gũi...Nỗi buồn trong thơ đúng là nỗi buồn đặc trưng của Huế: man mác, dịu vợi...
Cảm ơn bạn đã cho NT có dịp được đọc và cảm nhận về bài thơ này!:)
NT cũng xin gửi tặng lại bạn, chị HHD, MMHNT ba trong số các bài thơ về Huế của NT mà NT rất tâm đắc vậy!

Nỗi niềm Huế, nỗi niềm tôi...


Huế vẫn đó, một chiều sâu khó nói
Như âm thầm chan chứa yêu thương!
Có chi nhớ để chiều đi vời vợi
Hay Huế là muôn thuở của vấn vương?

Huế tôi đó, đôi khi buồn như lá
Một chiều thu tàn úa cuối sân trường
Chẳng nỡ sầu mà sao cứ mênh mang?
Để kiếp Huế đa tình không đa hận!

Huế còn đó, bóng kinh thành trầm lắng
Những ngày mưa chợt lẻ bóng, mồ côi
Chút tâm tình không dễ thốt thành lời
Huế cứ giữ, cho riêng mình, có lẽ?

Huế là Huế,dẫu muôn đời vẫn thế...
Mà tôi yêu, yêu Huế đến buốt lòng!
Có ngọt ngào, day dứt, bâng khuâng
Nỗi niềm Huế, nỗi niềm tôi, mãi mãi...

(2007)


Qua sông, lòng thấy nhớ!

Có phải là em...những chiều xưa ?
Nón nghiêng mà tóc vẫn se mưa...
Chiều Huế, nội thành tê tê lạnh
Mây tím đem thương nhớ kịp mùa?

Có phải là em, ngày thu ấy?
Trải tà áo trắng đón sương rơi?
Guốc gỗ làm sao mà bước vội!
Nên sương cứ nhoà cả mắt môi...

Có phải là em...hay là ai?
Cánh thơ năm cũ còn chưa phai
Bên sông, gió cứ vơ vẩn mãi
Tìm trong khói sóng chút hình hài...

(30/4/08)

Em xưa...

Em là cô gái Huế,
Duyên duyên lúm đồng tiền?
Anh về qua Thành Nội
Tìm người trong khói sương!

Ai xưa cười xinh thế
Biết có phải em không?
Tình cờ tà áo mỏng
Vương chi mãi bên lòng!

Anh đi tìm vết tích
Thành cổ giờ rêu phong
Nụ cười ai nghiêng nón
Để anh sầu trăm năm!

(2007)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Dạo tháng 11 có viết một bài thơ cực ngắn, vui vui...Hôm nay viết tiếp thêm vào lại thấy...ngồ ngộ!:D

Chữ trêu người...

Người buồn, gõ phím
Từng chữ hiện lên
Chẳng nét nào xiên
Cứ đều tăm tắp!

Là con chữ sắp
Phải đâu tiếng lòng!

Em nhặt chữ “Xuân”
Đặt ở đầu dòng
Chưa kịp lựa chọn
“Buồn” nhảy vào trong!

Tay gõ chữ “Nhớ”
Sao lại thành “Mong”?
Muốn lựa chữ “Không”
Tình cờ lại “Có”!

Những con chữ đó
Cũng biết trêu người...

:)
NT, 17/02/09
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

Nguyệt Thu đã viết:
MONGMOHANOITHO đã viết:
Xin được tặng những người yêu Huế bài thơ HUẾ ƠI như tiếng gọi của những xúc cảm chỉ có thể diễn đạt bằng thơ...

HUẾ ƠI
Phạm Bá Chiểu

Ai qua Tràng Tiền, Hổ quyền, Đại Nội
Ai sang Gia Hội , ai vội tới Ngự Bình
Nón bài thơ xứ Huế mình
Mười o anh thấy xinh xinh cả mười
Aó dài xứ Huế trắng trời
Mười o anh thấy cả mười xinh xinh

Ai đặt tên sông Hương để anh vương niềm nhớ
Sông quanh Bến Ngự, sông đổ cửa Thuận An
Thuyền ai sớm chở sương ngàn
Ngày đơm đầy nắng, tối tràn đầy trăng.

Thiên Mụ ngân chuông, trăng sông Hương lúng liếng
Anh say chúng chiếng chỉ nghe tiếng em hò khoan
Trăng nghiêng trời, nước mênh mang
Câu hò mái đẩy xui chàng nhớ ai

Cầu Tràng Tiền sáu vài, mười hai nhịp
Sợ qua không kịp, anh kíp anh qua
Người về họp chợ Đông Ba
Nón nghiêng vành nón, bay tà áo bay
Nón ơi che hết nắng trời
Xin đừng che hết nụ cười người yêu
Tràng Tiền ngơ ngẩn nắng chiều
Aó  em cuốn gió lượn theo mây trời
Aó vờn anh tưởng mây trôi
Mây trôi anh tưởng áo người anh thương

Trăng sáng Phú Xuân, trăng ngân Bạch Hổ
Trăng soi thành cổ, trăng đổ Tao Đàn
Thiên An lồng lộng gió ngàn
Thông reo vi vút biết nàng nhớ ta?

Thuyền từ Đông Ba, thuyền qua Đập Đá
Thuyền từ Vĩ Dạ thẳng ngả Ba Sình
Giữa dòng ai hát Nam bình
Nam ai ai hát cho tình ai vương
Tình ai như nước dòng Hương
Ngày đêm dào dạt về phương Huế tình

Thuyền từ Bến Tuần thuyền quanh Cồn Hến
Thuyền quành Đập Đá ra phá Tam Giang
Thuyền mơ thấp thoáng bóng nàng
Mái chèo khuấy bóng trăng vàng đòng đưa

Huế mộng
Huế mơ
Huế đẹp
Huế thơ
Ai thương
Ai nhớ
Ai đợi
Ai chờ
Thuyền đi ai đứng ngẩn ngơ
Nhớ ai, ai nhớ, ai chờ, chờ ai...



________________________________
EM ĐẸP HƠN, EM BỖNG THÀNH THI SĨ
ANH NGỎ LỜI, TÌNH TA VIẾT THÀNH THƠ
_________________________________
MẮT EM NGUÝT MÓC CÂU GIẰNG NỖI NHỚ
ÁO XÉ CHIỀU VỖ VẸT ÁNH NHÌN ANH
________________________________
EM YÊU HỠI TÌNH ANH NHƯ NGỌN GIÓ
MỌI NẼO ĐƯỜNG CHỈ HƯỚNG MỘT MIỀN EM
________________________________
ANH NHỚ EM CHẲNG CẦN EM PHẢI NHỚ
GIÓ VẪN ĐẦY HOANG VẮNG MỘT VƯỜN THƠ…
Bất ngờ và cảm động quá! Như một nỗi đời riêng hôm nay được Mộng Mơ Hà Nội Thơ ghé sang thăm và đề thơ tặng! Nguyệt Thu trân trọng cảm ơn tấm lòng của bạn thơ đối với Huế thương...Những địa danh, hình ảnh quen thuộc, nên thơ của Huế được một tấm lòng yêu Huế dệt vào bài thơ lãng mạn, trữ tình mà dẫu ai chưa đến Huế lần nào, đọc vẫn có thể "nhìn" và "cảm" được.:)
Cảm ơn bạn thật nhiều!
:)


Cám ơn Nguyệt Thu đã ghé thăm và ban cho MMHNT những lời có cánh rất thơ, rất Huế.
Mình rất thích những hình tượng trong thơ bạn, nhẹ nhàng, nền nã như con gái Huế rứa.
"Huế tôi đó, đôi khi buồn như lá
Một chiều thu tàn úa cuối sân trường"
Và cả hình ảnh về kinh thành thâm trầm, sâu lắng đọc lên nghe như cô đơn, chạnh lòng cố đô, chốn phồn hoa xưa ấy nay còn đâu... được NT tả trong có 2 câu hàm súc răng mà lạ, mà hay đến rứa hè:
"Huế còn đó, bóng kinh thành trầm lắng
Những ngày mưa chợt lẻ bóng, mồ côi"  
Nghe như Thăng long thành hoài cổ:
"Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo.
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương."
Chúc nhà thơ rất Huế làm nhiều thơ về Huế hay hơn nữa.
MONGMOHANOITHO
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

NT chân thành cảm ơn bạn MMHNT về những cảm nhận trên, bạn nhé! Thực lòng NT nghĩ về thơ mình đúng như những gì mà NT post bên chủ đề Mộng mơ Hà Nội thơ...Thơ NT như nhận xét của bạn và cả một người bạn thân thiết của NT, có chút chi buồn man mác, có lẽ bởi chất Huế nó ám vào lòng NT nên thơ cũng bị...ám lây chăng? :)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Nếu...có là sự thật?


Nếu không là chiêm bao
Có sẽ là sự thật?
Câu hát còn ngọt ngào
Như là hoa là mật?

Những ước muốn này đây
Đặt dưới chân Thượng đế
Dâng người muôn nghìn lệ
Đổi lấy khoảnh khắc thôi!

Giấc mơ ngày cứu rỗi
Có là gì Chúa ôi!
Con: lòng trần mới thế
Sao lại cứ xa vời?

Nếu con thà gục chết
Không đành nhượng bộ người
Cửa Thiên Đường từ chối
Chúa cũng quay lưng rồi!

Xòe bàn tay trước mặt
Nhìn lại ước mơ con
Yêu thương giờ khô khát
Hạnh phúc cũng vợi, mòn...

Nếu như...là có thể
Biết đâu sẽ hồi sinh
Trong hoàng hôn le lói
Một đốm sáng bình minh

Nếu... bỗng là sự thật
Con sẽ tin hạnh phúc
Còn mọc giữa cây đời
Và biết đâu nụ cười
Đơm trên ngày cằn khô...


NT, 17/02/2009
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

Xin được tặng nữ thi sĩ Huế, một bài thơ Huế nữa như nỗi niềm yêu Huế, nơi có nhiều lăng tẩm chôn những triều vua và chôn cả những mối tình đầu của chính MMHNT.

HUẾ EM
Phạm Bá Chiểu

Em là Huế hay Huế là em rứa
Huế rất mơ nên chi Huế rất thơ
Em là Huế hay Huế là em rứa
Đền đài xưa kể cổ tích bây chừ

Em là Huế hay Huế là em rứa
Nón bài thơ nghiêng rót nắng thành thơ
Em là Huế hay Huế là em rứa
Áo tím dài khuấy tím giấc anh mơ

Em là Huế hay Huế là em rứa
Sông Hương oằn xé phố đổ dòng thơ
Em là Huế hay Huế là em rứa
Núi Ngự Bình dắt mây trắng vào mơ

Em là Huế hay Huế là em rứa
Hồ Tịnh Tâm, tâm chẳng tịnh nỗi chờ
Em là Huế hay Huế là em rứa
Ai mỹ miều, say cả những triều vua

Anh là Huế hay Huế là em rứa
Mới gặp nhau như quen tự bao giờ
Mình là Huế nên chúng mình Huế rứa
Cầu Tràng Tiền bắc cõi thực vào mơ…




_________________________________
ĐÔI ÁNH CHIA XA LỬA PHƯỢNG HỒNG NHÒE TẮT
ĐÔI ÁNH CHIA XA TOẠC CẢ TIẾNG VE SẦU
_________________________________
GIỌT CHIM HÓT RƠI TRONG NHƯ HẠT NGỌC
LÚNG LIẾNG EM ĐEO TRÊN VẦNG NGỰC TRĂNG NGÀ
_________________________________
ĐÊM VŨ HỘI NGỌN LỬA CÙNG MÚA HÁT
VÁY EM XÒE GIAM CẢ NÚI, TRỜI, MÂY…
_________________________________
THUNG LŨNG MƯỜNG HOA MÙA VÀNG QUÀNG NẮNG TRẮNG
RUỘNG BẬC THANG NÂNG BƯỚC GIÓ LÊN TRỜI
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thu Phong

Nguyệt Thu đã viết:
Nếu...có là sự thật?


Nếu không là chiêm bao
Có sẽ là sự thật?
Câu hát còn ngọt ngào
Như là hoa là mật?

Những ước muốn này đây
Đặt dưới chân Thượng đế
Dâng người muôn nghìn lệ
Đổi lấy khoảnh khắc thôi!

Giấc mơ ngày cứu rỗi
Có là gì Chúa ôi!
Con: lòng trần mới thế
Sao lại cứ xa vời?

Nếu con thà gục chết
Không đành nhượng bộ người
Cửa Thiên Đường từ chối
Chúa cũng quay lưng rồi!

Xòe bàn tay trước mặt
Nhìn lại ước mơ con
Yêu thương giờ khô khát
Hạnh phúc cũng vợi, mòn...

Nếu như...là có thể
Biết đâu sẽ hồi sinh
Trong hoàng hôn le lói
Một đốm sáng bình minh

Nếu... bỗng là sự thật
Con sẽ tin hạnh phúc
Còn mọc giữa cây đời
Và biết đâu nụ cười
Đơm trên ngày cằn khô...


NT, 17/02/2009
Bài thơ hay quá Nguyêt Thu ạ

Nếu... bỗng là sự thật
Con sẽ tin hạnh phúc
Còn mọc giữa cây đời
========
Cho con nhặt nụ cười
Trong muôn ngàn cay đắng

Chia sẻ với em một chút thôi. Chúc thật vui nhé

HHD
Là sương trong vắt sớm mai
Là trời xanh biếc mắt ai đắm chìm
Là chiều lạc một cánh chim
Là MÂY lay động trái tim hững hờ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

@MMHNT:
Chị Huyết Hồ Điệp thì "Rứa hí" rất dễ thương, bạn Mộng Mơ Hà Nội Thơ lại "Huế em" rất tình!:)"Em là Huế hay Huế là em rứa"...láy đi láy lại như một điệp khúc trong suốt chiều dài của bài thơ, quả đúng là "những day dứt của tình đầu" còn theo ta mãi, bạn nhỉ?
Hic! NT biết lấy gì đền đáp lại bạn thơ khi cứ...nhận mãi thế này mà mình thì đâu dễ mà đối, họa lại? Thôi thì có gì cũng mong bạn thông cảm, thể tất cho NT vậy nhé?:)

@ Chị Huyết Hồ Điệp:Cảm ơn chị đã thấy thích bài này. Em nghĩ sao viết vậy thôi chị ạ! Cũng không nghĩ quá nhiều cho nó đâu...:)Em cũng mong chị vui và viết tiếp được nhiều bài thơ mang giọng thơ rất riêng của chị...:)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 440 trang (4397 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [121] [122] [123] [124] [125] [126] [127] ... ›Trang sau »Trang cuối