Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [43] [44] [45] [46] [47] [48] [49] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

CHÚT HOÀI MONG LÃNG ĐÃNG CUỐI NGÀY XƯA

Ở đầu kia là giọng nói của em
Dẫu cách xa, vẫn ngọt ngào đến thế!
Giọng nói một thời đắng cay dâu bể
Đưa lòng em vượt gian khó thời gian.

Vẫn chỉ là thôi âm hưởng nhẹ nhàng
Những ngắt điệu không có gì thay đổi
Ta lắng nghe, quay lại thời nông nỗi
Giao hưởng dịu dàng bất kể không gian.

Bao khoảnh khắc trôi qua mọi nẻo đường
Chứa dịu ngọt và đắng cay nếm đủ
Con đường nhỏ, tuổi thanh xuân ấp ủ
Những màn mưa dịu lắng thuở yêu thương.

Ta vẫn đi và tim vẫn vấn vương
Từng tích tắc lá rơi vào khoảng nhớ
Mỗi phút giây nuôi ta từng nhịp thở
Mây rắc mưa, lấm tấm điệu dập dìu.

Biết cuộc đời, bao đôi lứa đang yêu
Bao nhiêu cặp giấu tim vào sắc buốt
Để cựa mình thành nhát đau cháy ruột
Đốt yêu thương thành ngọn lửa cô liêu.

Em thân yêu! Thời gian cứ sớm chiều
Như ngọn nước thuỷ triều lên lại xuống
Ta không như con sóng kia vất vưởng
Vạ vật bờ mà chẳng hiểu vô ưu.

Ta và em không phải muối và đường
Không thể tan khi giọt mưa đổ xuống
Cũng không như ngọn gió chiều bận rộn
Cuối ngày tàn, ai biết nghỉ ở đâu.

Tình yêu thương đâu phải phép nhiệm màu
Không có những bản tình ca dang dở
Cũng không những hẹn hò mà trăng trớ
Để tím chiều lối lạc bóng sương mơ.

Ta chờ em, một đời chẳng là thơ
Cũng không phải dừng lại bờ vô tận
Con sóng tan, vẫn bao con lận đận
Chưa chắc tìm ra bến đỗ bình yên.

Bao năm rồi, em vẫn giữ hồn nhiên
Để ta gặp lại một thời trai trẻ
Em không muốn và ta chưa chắc thế
Nhưng sao đâu, chỉ là chút muộn mằn!

Ta lo rằng em có chút băn khoăn
Như lòng sông in bóng thời mây nước
Ngập ngừng mãi mà không sao nói được
Chút hoài mong lãng đãng cuối ngày xưa.

23-7-2107

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Người có học thì ngồi sau bàn phím
Tung tin lá cải để câu like
Kẻ vô học mê mải đọc cuồng tín
Theo bầy đàn đánh người chẳng ai lai

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

DÒNG SÔNG VÀ CUỘC SỐNG

Thế giới muôn màu với bao dòng sông
Có những dòng suốt một đời phẳng lặng
Có những dòng đầy cung bậc thác trắng
Đều cuối cùng về với biển mênh mông.

Nơi dừng chân, sông lại hoá mây bay
Lại đâu đó tìm cội nguồn khe suối
Kiếp luân hồi, thác ghềnh hay nông nổi
Vẫn là giọt nước vô tận thiên nhiên.

Ta cũng vậy, cuộc đời như dòng sông
Cũng cảm xúc, phấn đấu và lặn lội
Ghềnh thác cuộc đời khiến ta chìm nổi
Sinh ra là không, cuối cũng là không.

Vì lẽ gì mà ta phải phiền lòng?
Không giữ được những bình yên tâm tưởng
Chia sẻ hạnh phúc, vui buồn mọi hướng
Mỗi cuộc đời, mỗi giọt nước thăng hoa.

Cứ yên hoà, ta sống chính là ta
Hoa toả hương, rồi sẽ thành trái chín
Ta như dòng sông, chẳng gì bịn rịn
Gửi ngọt ngào, cay đắng mỗi ngày qua.

25-7-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

http://khoemoivui.com/wp-content/uploads/2013/09/anh-nguoi-dep-hap-dan-den-trang-1024x664.jpg

TÂM SỰ CỦA NỤ CƯỜI

Không phải em đâu!
Anh đừng nghĩ gì nhiều
Chỉ đơn giản là nụ cười thiếu nữ
Không da trắng, má hồng
Không mắt xanh, tóc vàng hay mọi thứ
Chỉ nụ cười thay lột tả vậy thôi.

Có phải vậy mà người ta chia đôi
Bên tình yêu
Bên nụ cười dịu ngọt.
Anh cứ tán tụng những lời thánh thót
Em chỉ là nụ cười
Đơn giản vậy thôi!

Ngày tháng trôi và tuổi trẻ dần vơi
Em không còn như ngày xưa nữa
Làn môi ấm hay thân hình thiếu nữ
Lùi vào sâu xa
Nhường chỗ nụ cười.

Có lẽ vậy mà đôi lứa chia phôi
Bởi họ nhầm nụ cười thời con gái
Yêu bằng mắt nên hợt hời lẽ phải
Bước lơ mơ trong thầm lắng nụ cười.

25-7-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ

Em đi áo trăng lồng mây nước
Thả xuống hồn anh những dại khờ.
Bóng em lửng giữa hai nhịp bước
Chẳng vội vàng mà rối đường tơ.

Hoài niệm nhỏ, tình đời cũng nhỏ
Vẫn ươm mầm đợi nắng mùa sau.
Đất vẫn ngậm mưa Ngâu thoáng ướt
Khẽ vun lên năm tháng phai màu.

Con đường vắng cuối cùng lãng đãng
Dắt vào miên man thuở ngại ngùng.
Lòng dịu ngọt giữa trời nắng rát
Nhớ một thời ngỡ trắng thuỷ chung.

26-7-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

BÀI THƠ VỀ NHỮNG CON TÀU

Những con tàu ngày ấy ra đi
Mang trong mình những chàng trai, cô gái
Mang trong mình tuổi thanh xuân mãi mãi
Theo những con tàu ra đi.

Mẹ già áo bạc sờn vai
Tiếc nuối không chừng chịu vá
Mẹ dõi theo những con tàu
Đi dần vào màn sương trắng xoá
Lo ngày mai
Có còn người để đi xa?.

Những con tàu ngày ấy ra đi
Đi mãi vào chiến trường hun hút
Tiếng còi vọng lại nỗi lo day dứt
Cứ đi vào
Cuộc chiến chẳng trở ra…

Có những con tàu đi xa
Có những con tàu về với toa trống rỗng
Người lính trở về một mình một bóng
Chỉ mẹ gặp thôi
Có ai thấy được đâu.

Chiến tranh lùi xa theo những con tàu ấy
Đọng lại hôm nay
Kỉ niệm sâu đến vậy
Sâu vào đến sâu nhất tâm can
Sâu vào đến những thương nhớ dâng tràn
Những người con trên con tàu ra trận.

Lúa đã thay bao mùa gặt hái
Các chị, các anh theo mãi những con tàu
Đi vào lịch sử, chẳng bao giờ trở lại
Để những bài thơ viết mãi mãi mai sau.

27-7-xx

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NHỮNG NGƯỜI LÍNH

Những người lính trước giờ ra mặt trận
Họ cười vui như trẻ tắm mưa rào
Trước mặt họ; mẹ khóc, chị, em khóc
Người cha già nhìn thăm thẳm nao nao.

Người lính trên chuyến tàu vào khói lửa
Nhớ đồng quê rào rạt trắng cánh cò
Cây rơm sũng vết chân bò gặm nát
Gió mùa về nghiêng ngã nỗi âu lo.

Những người lính trước giờ nổ súng
Và vội bát cơm, bỏ lại mọi điều
Trong mắt họ là lửa chiều cháy ngút
Rực đỏ bàn chân, bỏng nóng tâm thiêu.

Những người lính trên chiến hào ngã xuống
Người về đất, hồn hoá bóng tre làng
Chao qua lại giữa lòng quê thân thuộc
Kể chuyện xưa qua ngọn gió mênh mang.

Người lính không nằm trong lòng đất mẹ
Họ bay theo cánh én gọi mùa xuân
Toả hương sen mùa hạ vàng bát ngát
Đắp yên bình lên Tổ quốc ngàn năm.

27-7-2017

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongvan28

Rất cảm động, bạn Ngh Mai ạ!
                                 Hồng Vân
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Cảm ơn chị Hongvan28 nhiều ạ

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Nuôi thể xác chỉ là điều đơn giản
Bát cơm, rau luộc, miếng cá hàng ngày
Nuôi tâm hồn quả thật là gian khó
Chịu đựng, gian nan, dịu ngọt, đắng cay!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [43] [44] [45] [46] [47] [48] [49] ... ›Trang sau »Trang cuối