Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [72] [73] [74] [75] [76] [77] [78] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

phamanhoa

trung30 đã viết:
Ngậm ngùi!
(Viết cho người vừa khuất)

Thôi thế là thôi một kiếp người
Hận thù, vinh nhục nước mưa trôi
Con đường phía trước đi chưa hết
Cát bụi hôm nay rũ sạch rồi
Thương vợ tháng, ngày cay phận ớt
Giận mình mưa, nắng bạc thân vôi
Ngậm ngùi nhân thế còn nghiêng ngả
Món nợ trần ai để lại đời!

KHẮC KHOẢI

(Viết cho người gần khuất)

Nhỏ bé mong manh chút phận người,
Phù du gió nổi,bóng mây trôi.
Công danh trước mặt chưa lần tới,
Sự nghiệp sau lưng đã mất rồi.
Thế thái xanh xao màu lá úa,
Nhân tình bạc bẽo sắc vôi tôi.
Ngùi trông bèo dạt về vô định,
Rượu nhấp mềm môi, đắng vị đời.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Ẩn Nguyễn đã viết:
Thi Đường Luật, có tám câu
Trình bày "bát" số xin hầu bạn vui!
Quay về dĩ vãng ngậm ngùi...
Cuộc đời,tù tội lôi thôi ngập tràn!

ĐỜI TÙ TỘI

Một(1) đời cay đắng biết bao la
Hai(2) gánh hiền thê nợ nước nhà
Vĩnh Phú bảy(7) năm trời mút chỉ
Chí Hoà sáu(6) quý tội đày xa
Gò Công năm (5) tháng tù treo án
Thạnh Nhựt ba(3) tuần tưởng hoá ma
Nghĩ lại bốn(4) lần toàn lãng xẹt
Tám(8) phương chúa độ phước trường qua!
|
BÀO NHƯ HỒ
@PAH xin phép hoạ làm quen với Bác Bào Như Hồ nhé.

MẠNG TÙ

Trời ơi, tớ muốn ngoác mồm la,
Có tổ là chim, người có nhà.
Sao mãi thân này sa ngục tối,
Lại hoài số ấy đoạ tù xa?
Quế cha trở lại, toan thành quỷ,
Đất tổ quay về, suýt hoá ma.
Vất vưởng cả đời trong khám lạnh,
Hiên nhà ắt khó bước chân qua!

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Lê kinh Huyền

phamanhoa đã viết:
trung30 đã viết:

Ngậm ngùi!
(Viết cho người vừa khuất)

Thôi thế là thôi một kiếp người
Hận thù, vinh nhục nước mưa trôi
Con đường phía trước đi chưa hết
Cát bụi hôm nay rũ sạch rồi
Thương vợ tháng, ngày cay phận ớt
Giận mình mưa, nắng bạc thân vôi
Ngậm ngùi nhân thế còn nghiêng ngả
Món nợ trần ai để lại đời!



KHẮC KHOẢI

(Viết cho người gần khuất)

Nhỏ bé mong manh chút phận người,
Phù du gió nổi,bóng mây trôi.
Công danh trước mặt chưa lần tới,
Sự nghiệp sau lưng đã mất rồi.
Thế thái xanh xao màu lá úa,
Nhân tình bạc bẽo sắc vôi tôi.
Ngùi trông bèo dạt về vô định,
Rượu nhấp mềm môi, đắng vị đời.

phamanhoa


Nhân tình xuống dốc

Sao sinh ra cái kiếp con ng­ười
Bao nỗi nhọc nhằn chẳng thể trôi
Trằn trọc hằng mong đời sẽ đẹp
Lo toan chư­a trọn - đã qua rồi
Cha bòn, chắt bóp -  lo con đói
Con bỏ, phá tàn -  mặc xác tôi.!
Ngẫm thế nhân tình đang xuống dốc
Nhìn quanh bao nỗi đắng trên đời .!

L.K.H  25/4/2013

<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=5105c86502808c9dcd66a0b8d921ebb6"><font color="blue"><b>Thơ cổ Lê kinh Huyền phần 1 </b></font></a></td></tr></tbody></table>
"http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=bkDYrcuJOSk9GouaL4BqFQ"><font color="red"><b>Thơ mới Lê kinh Huyền phần 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>[/html]
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

trung30

Ngủ bù!

Suốt cả tuần nay bác ngủ bù
Bù cho mấy bữa phải đi tu
Đêm còn gõ mỏ cùng kinh kệ
Để luống thơ kia phải ngậm ngùi!

Gió thổi dừa rơi
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

VỀ
(Nén hương thương tiếc TINH KHÔI)

Hạt bụi quay về với đất quê,
Chuyện đời hư huyễn đã tung hê.
Vùi sâu muôn thuở bao hò hẹn,
Chôn chặt trăm năm những ước thề.
Vế đối mồ côi không chốn đến,
Câu thơ goá bụa chẳng nơi về.
Phận người bạc trắng màu mây nổi,
Xin được ngàn đời xa bến mê.

phamanhoa

@ Thành kính phân ưu cùng gia đình TINH KHÔI.

Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

trung30 đã viết:
Tháng năm về

Ai vuốt cong rồi sợi nắng trong
Xỏ qua kẽ lá vắt bên song
Lao xao dưới bãi cò lơi lả
Lấp lánh trên sông sóng phập phồng
Đường cỏ quanh co hoa gạo đỏ
Chân trời xa tít áng mây hồng
Tháng năm khe khẽ về bên cửa
Xanh thế ngoài kia ngọn gió đồng.

HÈ VỀ

Lung linh nắng đọng đáy sông trong,
Oi bức, ngọn nồm lọt kẻ song.
Còi cọc, giàn bầu dây héo quắt,
Xum xuê, cành nhản trái căng phồng.
Mưa chiều nghịch ngợm đùa sen thắm,
Gió sớm ranh ma cợt má hồng.
Kẽo kẹt hiên nhà đưa nhịp võng,
Tiếng ru xao xuyến lúa trên đồng.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

SÔNG THƠ

Phất phơ lau lách, trắng hoang sơ,
Thuyền nhỏ bơ vơ chẳng bến bờ.
Trăng xế cuối trời phiền muộn bóng,
Sương giăng đầu bãi xót xa tơ.
Ngàn năm sóng vỗ phai thề hẹn,
Vạn kiếp bèo trôi mỏi đợi chờ.
Le lói trời xa sao lẻ bóng,
Chơi vơi rụng xuống giữa dòng thơ.

phamanhoa

Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Cuibap Pro đã viết:
Câu 6 chưa sạch nước cản. Bạn viết rất đúng về bạn. Thơ chưa sạch nước cản mà đi mắng người.
Cuibap Pro đã viết:

MUA VUI CŨNG CHỈ MỘT VÀI TRỐNG CANH

Nhà cháu non èo lính mới toe
Tài bao mà vác chữ đi loè
Vườn hoang ắt sẽ còn buồn tẻ
Nóc dột nên đâu dám phỡn phè.
Đi thẳng nói ngay nào liếng trẻ
Dưới nhường trên nhịn cấm tung xoè
Tâm bình tánh thật như đường kẻ
Thơ hoạ giải sầu há để khoe.
NGÔNG NGHÊNH CŨNG CHỈ MỘT VÀI TRỐNG CANH.

Kèn hư trợn mắt thổi toe toe,
Trống thủng tùng tung gỏ nhịp loè.
Nhỏ mọn, móc moi điều lẻ tẻ,
Vô duyên, mắng mỏ giọng lè phè.
Hoa ngôn chẳng đựng đầy trôn trẻ,
Xão ngữ vừa đong lửng váy xoè.
Thi viện xưa nay đâu mấy kẻ,
Mắng người, cái dốt lại đem khoe.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

trung30 đã viết:
Ngại ngùng!

Nhè nhẹ hiên ngoài, nắng phải không?
Sao còn e ấp nấp bên song!
Chắc là áo mỏng mong manh quá!
Hay vẫn lưng trần lấp lánh trong?
Có trốn cũng vàng cau trước ngõ
Vừa về đã đỏ sóng trên sông
Vắng em mấy bữa chông chênh lắm!
Hãy đến ôm anh chớ ngại ngùng.


KHẮC KHOẢI

Gió bay xa mấy, có về không,
Sao để trăng buồn rọi chấn song?
Lặng lẽ lá rơi triền cỏ úa,
Âm thầm hoa rụng mặt hồ trong.
Dặt dìu tiếng võng hanh bờ dậu,
Hiu hắt lời ru quạnh bến sông.
Xao xác tiếng gà, sương thấm áo,
Bâng khuâng bước ngại nhớ chân ngùng.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

trung30


phamanhoa đã viết:
trung30 đã viết:
Ngại ngùng!

Nhè nhẹ hiên ngoài, nắng phải không?
Sao còn e ấp nấp bên song!
Chắc là áo mỏng mong manh quá!
Hay vẫn lưng trần lấp lánh trong?
Có trốn cũng vàng cau trước ngõ
Vừa về đã đỏ sóng trên sông
Vắng em mấy bữa chông chênh lắm!
Hãy đến ôm anh chớ ngại ngùng.



KHẮC KHOẢI

Gió bay xa mấy, có về không,
Sao để trăng buồn rọi chấn song?
Lặng lẽ lá rơi triền cỏ úa,
Âm thầm hoa rụng mặt hồ trong.
Dặt dìu tiếng võng hanh bờ dậu,
Hiu hắt lời ru quạnh bến sông.
Xao xác tiếng gà, sương thấm áo,
Bâng khuâng bước ngại nhớ chân ngùng.

phamanhoa
 Ngượng ngùng!

Xuân đã đi rồi tưởng trống không!
Hè vừa đem nắng rắc qua song
Sân nhà mướt rượt phơi tơ óng
Khóm liễu mượt mà xoã bến trong
Ai đứng bên bờ còn vẫy nón
Đò về đầu xóm đã sang sông
Ước chi đừng cách bờ đê mỏng
Để nụ hôn kia khỏi ngượng ngùng!
Gió thổi dừa rơi
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [72] [73] [74] [75] [76] [77] [78] ... ›Trang sau »Trang cuối