Tuyết buông rơi quanh căn phòng ái ngại
mạnh mẽ tiến vào quy phục không gian
đàn chim sẻ chụm thành bầy tụ tập
tạo tiếng kêu răng rắc ngoài hiên

Những dấu chân nhỏ xíu hằn lên
vui ngự trị chơi đùa trên tuyết
đồng trắng muốt bầu trời mây hy vọng
mặc nguy nan giăng mắc giá băng

Trên tuyết bao nhiêu ngôi sao đã xuống thăm
dấu chân con người vẫn là duy nhất
những bông hoa đường cánh chim toả sáng
dường như làng quê biến mất đâu đây

Chỉ vết chân đám trẻ rong chơi
như cành cây lâu ngày khô héo
tựa lời thần chú in trên nền trắng
và rụng rời tan chảy loang ra


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)