Mọi người đều ngơ ngác
Khang khác, bỗng dội về
Không phải tiếng thành thị
Chẳng phải tiếng thôn quê

Giống trời xa sấm dội
Không sấm báo mưa, mây
Mà đanh khô nóng bỏng
Đã vọng về nơi đây

Sấm mang theo hơi ẩm
Mây tươi mát trời cao
Bao cỏ cây trông ngóng
Dào dạt đợt mưa rào

Còn đây khô như cát
Cứ như dội vào tai
Phải tin, vì một lẽ
Nó lan mãi, lan hoài

Phải tin, vì bởi lẽ
Nó cứ toả lan hoài
Đem lạnh lùng chết chóc
Mang đến với con tôi


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)