Hôm nào có đánh lại máy cho 1 bác, xin thêm vài ý cho hoàn chỉnh 1 bài văn cúng

Nam Mô Đại Thánh Khai Giáo nam đà tôn giã tiếp dẫn chúng sinh. Đông, Tây, Nam, Bắc, nam nữ thập loại đẳng chúng sinh.
Nghe văn tôi thỉnh.
Nghe tiếng tôi mời ở gần thì ra.
Ở xa thì tới
Người thời không quần, không áo.
Người thời không cháo, không cơm.
Người thời rách rưới ôm thân mà về.
Về đây đông đủ, đông đúc.
Đông rồi ai ai đến đây dưới trên ngồi lại của làm duyên chẳng ngại bao nhiêu.
Hôm Nay tại: …………………………..Ngày……Tháng……Năm……
Đồng bổn hội chúng tôi thiết lễ cúng cô hồn nên giờ này.
Phật chia đều cho chúng sinh, Phật hữu tình Từ Bi Phổ Độ chớ ngại rằng có có chăn chăn.
Nam Mô Đà Chư Phật Pháp Tăng độ cho nhất thiết siêu thăng linh hồn.
Nam Mô Bồ Tát Thế Tôn
Chứng minh thập loại cô hồn……Khi rằm xuống không ai nhắn nhủ.
Cửa phủ vần có cũng như không.
Sống thời tiền chảy bạc đồng.
Thác không đem được một đồng nào đi.
Khóc ma muốn thương người hàng xóm.
Cũng có người thắp đóm đi đêm
Ngẩn ngơ trông quản đồng chim.
Tàn sương giọt nước biết tìm vào đâu.
Cũng có kẻ rấp cầu chữ quới,
Dẫn mình vào Thành Thị lâm la.
Mấy thu lìa cửa, lìa nhà.
Văn chương đã chắc đâu mà chi thân.
Dọc ngang quán phải dầm mưa nắng.
Vợ con nào nuôi nấng như xưa.
Vội vàng liệm sắp chôn nghiên.
Anh em thiên hạ láng giềng người đưa.
Bóng Phu Tử xa cùng hương khúc.
Bãi tha ma kẻ dọc người ngang.
Cô hồn nhờ ngửi hơi nhang.
Gió tây hiu hắt lửa hương lạnh lùng.
Cũng có kẻ vào sông ra bể.
Cánh buồm chạy xé gió đông
Gặp cơn giông tố giữa dòng
Đem thân chôn vấp vào lòng kinh nghê.
Cũng có kẻ đi về buôn bán.
Đòn gánh tre chạy nặng hai vai.
Gặp cơn giống tố giữa trời.
Hồn siêu phách lạc biết đâu bây giờ.
Cũng có kẻ mắc vào khoá lính.
Bỏ cửa gồng gánh việc quan.
Nước khe cơm vắt gian nan giải dầu.
Ngàn dặm lầm than việc đời.
Giữa chiến trận mạng người như rác.
Phận đã đành đạn lạc tên rơi.
Lập loè ngọn lửa ma trơi.
Tiếng oan văng vẳng trên trời còn thương.
Cũng có kẻ lỡ làng một kiếp.
Lúc tuổi xuân buôn nguyệt bán hoa.
Ngẩn ngơ khi trở về già.
Chồng con không có biết nhờ cậy ai.
Sống đã chịu một bề phiền não.
Thác lại nhờ bác cháu nén nhang.
Đau đớn thay cái phận đàn bà.
Kiếp sinh ra thế biết là tại đâu.
Cũng có kẻ nằm cầu gối đất,
Rồi tháng ngày hành khất ngược xuôi.
Thương thay cũng một kiếp người.
Sống nhờ hàng xứ, chết vùi đường oan.
Cũng có kẻ mắc đầu trù dập.
Gởi mình vào chiếu rách một mảnh.
Đống xương chôn đắp góc thành.
Kiếp nào mở được oan tình ấy đi.
Kìa những đứa tiểu nhi thoi thóp.
Lỗi mua sanh lìa mẹ, lìa cha.
Lấy ai bồng bế xót xa.
U ơ tiếng khóc thiết tha nỗi lòng.
Cũng có kẻ chìm sông lạc suối.
Cũng có người sảy cội sa cây.
Có người leo giếng đứt dây.
Người trôi nước lũ, người xây luỹ thành.
Người thời sơn tích, thuỷ quấy.
Cũng có người mắc vào nanh hổ, ngà voi.
Có người xuất thế không đời.
Có người sa sỉ. Có người khốn thân.
Cũng có lúc đi đường lỡ bước.
Cầu nại hà kẻ trước người sau.
Mỗi người một nghiệp khác nhau.
Hồn siêu phách lạc biết đâu bây giờ.
Hoặc là ẩn ngang bờ dọc bụi.
Hoặc là nương ngọn gió chân mây.
Hoặc là trốn bỏ bóng cây.
Hoặc là quán nọ cầu này bơ vơ.
Hoặc là nương thân từ phật tự.
Hoặc là nhờ đầu chợ cuối sống.
Hoặc là gò đồng hoặc là cầu tre.
Sống đã chịu một bề thảm thiết.
Ruột bèo khô da héo lâm lâm.
Giãi dầu trong mấy ngàn năm.
Thở than dưới đất ăn nằm trên sương
Nghe gà gáy tìm đường lánh ẩn.
Lặn mặt trời thơ thẩn mà ra.
Lôi thôi hồn trẻ hồn già.
Có linh thiêng đối lại hãy mè nghe kinh.
Nhờ phép phật xin thỉnh tịnh độ.
Phóng hào quang cứu khổ độ ưu.
Dắt lòng tư bi hồn tu bác ái.
Não tiền thân oán hận ngàn năm.
Nhờ Đức Phật thần thông quảng đại
Chuyển pháp luân Tam Giới Thập Phương.
Nhẫn nhẫn tiêu diệt đại đương.
Kinh kỳ một lá dẫn đường chúng sinh.
Nhờ phép Phật oai linh dũng cảm.
Trong giấc mơ khuya tỉnh chiêm bao.
Mười loài là những loài nào.
Gái trai già trẻ đều vào nghe kinh.
Kiếp phù sinh như hình như ảnh.
Có chữ rằng vạn cảnh như không.
Ai ai lấy Phật làm lòng.
Tự nhiên siêu thoát khỏi trong luân hồi.
Đoàn chuẩn tế nghe lời Phật Giáo.
Của có chi bát cháo nén nhang.
Giúp cho món ăn làm của lên đường thăng thiên.
Hỡi chúng sinh ơi về đây ăn của người.
Phù hộ cho phúc đẳng hà sa.
Ai ở phương Đông, về phương Đông.
Ai ở phương Nam về hướng Nam.
Ai ở phương Tây về hướng Tây.
Ai ở phương Bắc thì về hướng Bắc.
Ăn mà không hết thời bỏ vào giỏ.
Giỏ mà đứt quai thôi đành cũng đội lên đầu lên vai mà về.
Nam Mô xin thỉnh tịnh độ Bồ Tát Ma Ha tát (3 lần hoặc nhiều lần)