Trang trong tổng số 4 trang (35 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thảo nguyên buồn

Lâu rồi mới ghé vào Thi Viện,và dù thời gian bận rộn có dài nhưng cũng như bao lần khác, vào Thi Viện là mình thấy thật nhẹ nhõm và thanh thản.
Ảnh đại diện

Thơ 2 dòng

Ánh trăng nay xước mất rồi
Phải chăng gió đã xẻ đôi lời nguyền?
Ảnh đại diện

Thảo nguyên buồn

Một lần nhặt ánh trăng khuya vỡ
Ước một đời giọt nắng không rơi,
Một lần ngắt ngọn gió mồ côi
Xin đừng chôn tôi theo thương nhớ.
Một lần đò trên mặt hồ than thở,
Đã nợ đời, một chiếc vé nhân duyên
Và một lần con tim lỡ chuyến
Khiến cuộc đời chết giữa cơn mơ!
Ảnh đại diện

Thảo nguyên buồn

"Vô cảm bệnh chi hỡi người đời
Lỡ mà mắc phải chữa được chăng?"
Tôi hỏi thế gian hai dòng đó,
Thế gian cười, chẳng trả lời tôi.

Sao lại thế? đôi dòng ngắn ngủi
Kiếp "Sầu" tôi sẽ bớt đa đoan
Mà đời ngoảnh mặt không buồn giúp
Phó mặc hồn tôi cho miên man.

Ngày lại ngày qua, một kiếp tàn
Thân gầy trải nỗi oán nhân gian
sớm chiều sầu đọng trên khoé mắt
đêm về nuốt lệ đủ năm canh.

Vắng nắng bình minh có huy hoàng?
Thì tôi ngắn phận có can chi,
Đời dày ước hẹn như sương sáng
Nhưng…
Ảnh đại diện

Thảo nguyên buồn

ANH MƠ

Em ạ ở một phương
Có một người cứ ngỡ
Tình yêu là hoa cỏ
Nước mắt là ánh dương.

Sầu nhớ và vấn vương,
Chẳng bao giờ tách biệt
Nhưng người ta nào biết
Ta đã chia đôi đường.

Thời gian chẳng buồn thương
Để tình như mây khói
Khiến con tim mãi gọi
Cau mùa này ngát hương...

Giờ đây nơi phố phường
Em có còn lưu luyến
Người bộ hành lỡ chuyến
Đang là kẻ tha hương!
Ảnh đại diện

Giá như ta có thể...

Chị Thanh Ngọc,đọc "XIN EM" em nghĩ, có lẽ đó là bài thơ chị viết cho mọi con tim,và không chỉ unhappy mà còn rất nhiều người cũng cảm thấy bớt đi một nửa sự trống trải khi đọc nó chị ạ.

Khi xa cách người dưng là nỗi nhớ
Đến bên rồi là bất hạnh khổ đau
Và thời gian là giọt lệ rơi mau
Nước mắt đời cho lòng người tan vỡ.
Ảnh đại diện

Thảo nguyên buồn

Tôi mang theo bóng hình người thiếu nữ,
Từ buổi chiều trời không gợn chút mây
Gió đầu mùa thổi nhẹ qua nơi đây
Như xoa dịu như giày vò nỗi nhớ.
Kẻ kiêu kì tính thì chua như mơ
Đứa ngẩn ngơ lòng âm thầm mơ mộng
Mối tình đầu nhen giữa buổi chiều đông
Nơi mênh mông sắc hương và hoa cỏ...
Sẽ mãi mãi là vầng dương sáng tỏ,
Cho bông hoa đẹp nhất muôn loài.
HOA TÌNH.
Sẽ mãi chẳng tàn phai...
Ảnh đại diện

Thảo nguyên buồn

Dù tháng 10 không phải là tháng có nhiều kỉ niệm của mình,nhưng nó có những kỉ niệm khiến mình nhớ mãi. sáng sáng, nhìn qua cửa sổ thấy sương rơi nhạt nhoà làm mình nhớ tháng 10 quay quắt,nhớ một ngày đẹp nhất tháng 10...!

"Tháng mười se sẽ rét chào đông
Gió thổi sương tràn tựa bến sông
Sông sương dào dạt muôn trùng sóng
Có phải đang chào mười sáu không?
                 15/10/07."
Ảnh đại diện

Thơ Buồn

Đình Tùng, lâu rồi không thấy bạn trên topic này, mình gửi tạm vào đây mấy câu thơ không rõ vui buồn!

Trước muốn sinh ra trên trần thế
Nay lại nặng lòng cõi bồng lai
Bồng lai tuyết phủ,sương lạnh lẽo
Chẳng khác nhân gian lúc vắng nàng!
Ảnh đại diện

Thơ 2 dòng

Duyên của đời tôi duyên trả nợ
Nợ từ tiền kiếp, thuở còn yêu.

Trang trong tổng số 4 trang (35 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài viết:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tìm trong:

Tên chủ đề:

Nội dung:

Người gửi:

Diễn đàn:

Gửi sau ngày (ngày/tháng/năm):

Gửi trước ngày (ngày/tháng/năm):