Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [48] [49] [50] [51] [52] [53] [54] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

http://ca2.upanh.com/17.445.21827810.53X0/vietnamnet.jpg

Không hiểu tại sao lại có những đầu óc luẩn quẩn như vậy mà lại làm lãnh đạo nhỉ

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

“Nhân bản”... giáo án



Nhiều giáo viên đang truyền cho nhau địa chỉ các trang mạng giáo dục cung cấp bài giảng điện tử miễn phí để tải về sử dụng, dù biết là chưa qua thẩm định bởi một hội đồng khoa học nào
Hiện không chỉ trong các trường phổ thông mà cả các trường CĐ, ĐH cũng đang diễn ra một thực trạng là không nhiều giáo viên (GV) chịu khó đầu tư soạn giáo án trước khi lên lớp như trước đây, thay vào đó là sao chép lẫn nhau các giáo án vi tính làm sẵn.

GV không còn đầu tư cho bài giảng của mình một cách khoa  học và sáng tạo, nếu có thì cũng chỉ là hình thức để đối phó với các đợt kiểm tra.

“Cùng làm, cùng biết và cùng hiểu”
Một GV cho biết ở trường THPT nơi anh đang dạy, các tổ bộ môn tự tổ chức soạn giáo án chung theo mẫu quy định, sau đó các GV chỉ việc sao chép và chỉnh sửa lại vài mục thông tin cá nhân để “hợp thức hóa” hồ sơ giảng dạy.

Trong các đợt học tập huấn thay sách giáo khoa, các chuyên viên của cấp trên cử về còn phân công cho các nhóm GV từng trường soạn giáo án và chia sẻ cho  nhau theo kiểu “cùng làm, cùng biết và cùng hiểu”.

Kết thúc tập huấn, các GV được yêu cầu mang theo USB, thậm chí có nơi còn tập hợp vào CD để phát hành về từng trường hoặc bán công khai ở hiệu sách, tiệm photocopy...

Nhìn vào cách làm “sáng tạo” nói trên mà không khỏi giật mình. Vì trong thời gian 1-2 buổi tập huấn để tìm hiểu, học tập phương pháp và giới thiệu các chủ đề mới của một môn học thì các GV lại tranh thủ hoàn thành bộ giáo án mà lẽ ra họ phải làm trong cả một năm học?

Một minh chứng cho chuyện GV hờ hững với việc thiết kế bài giảng là việc Bộ GD-ĐT dành 8 tỉ đồng cho kỳ thi “Thiết kế hồ sơ bài giảng điện tử e-Learning năm học 2009-2010”, dù đã phải lùi thời hạn nộp bài dự thi, dù phạm vi môn thi nâng lên con số 12 môn (kể cả hai môn giáo dục công dân, công nghệ và mỹ thuật), nhưng theo thông tin từ các sở GD-ĐT thì vẫn không mấy khả quan về số lượng giáo án thu được.

Sở dĩ không có nhiều GV mặn mà với cuộc thi nêu trên là do họ không được trang bị ứng dụng công nghệ thông tin trong dạy học hiện đại, nhiều phần mềm trình chiếu và thiết kế giảng dạy cơ bản như Powerpoint, Adobe Presenter, Math Type, Cabri 3D, Hot Potatoes...  đối với họ còn rất xa lạ.

Nhiều bài giảng... tào lao
Thêm một thực tế là rất nhiều GV đang truyền cho nhau những địa chỉ các trang mạng giáo dục cung cấp bài giảng điện tử miễn phí để tải về và sử dụng vào giảng dạy, dù biết là những sản phẩm này chưa qua thẩm định bởi một hội đồng khoa học nào.

Chúng tôi thử vào hai trong số các trang mạng có lượng giáo viên tải nhiều nhất là baigiang.bachkim... và giaovien...  thì thấy tính chính xác và khoa học của nhiều bài giảng điện tử là rất đáng cảnh báo, thậm chí nhiều bài đáng được xếp vào hạng tào lao.

Cũng trên các trang mạng kiểu này, nhiều GV còn tải tài liệu xuống và cho đăng lại bài đó với tên khác nhằm tích lũy điểm thưởng để được tải bài, tạo nên một số lượng bài giảng trùng lặp về nội dung và hình thức.

Sở dĩ tồn tại những hiện tượng nói trên, theo phân tích của nhiều chuyên gia về giáo dục, chính là do cách hiểu sai lệch về sự kết hợp đa phương tiện trong dạy học hiện đại.

TRẦN TÍN NGHỊ  (Báo Người Lao Động)


Ý KIẾN BẠN ĐỌC:

Dương Văn Ngọc
08/12/2010 09:56:36

"Giáo án" là "Án nhà giáo"?! Các bạn phê bình GV chúng tôi qua chuyện "chép" giáo án, từ copy trên mạng, của đồng nghiệp,...để sử dụng! Chúng tôi chấp nhận lời phê ấy vì không thể nào làm khác được! Giáo án theo nghĩa đúng của nó là do chúng tôi soạn trước khi dạy, nội dung thì theo SGK và cách truyền tải thế nào thì do chúng tôi tự soạn để phù hợp với trình độ học sinh của lớp mình đang dạy! Nhưng thực tế thì nó đã trở thành cái "Án nhà giáo", GV tiểu học chúng tôi ngoài TD, MT, KT, Nhạc, Tin học là do GV bộ môn dạy , các môn "chính" còn lại thì chúng tôi phải dạy và soạn giáo án. Nhưng soạn để làm gì? Có GV nào lên lớp mà đọc giáo án đâu, Ban GH hay Phòng GD kiểm tra chỉ kiểm tra xem có đủ môn, đủ bài không...còn chất lượng, dù có soạn tốt cách mấy cũng chẳng ai thèm nói đến! Chưa kể ngoài giáo án, chúng tôi còn chồng chất đủ thứ hồ sơ khác : sổ ghi kết quả học tập, sổ chủ nhiệm, sổ họp tổ khối, sổ họp Hội đồng GD, sổ dự giờ, sổ liên lạc,... và đâu phải dạy thông thường trên lớp là đủ mà phải dạy CNTT mỗi tuần ít nhất 1 tiết (mỗi tiết soạn mất ít nhất 2 ngày), lồng ghép GDBV môi trường, an toàn giao thông,... Thử hỏi với vô số công việc như thế thì còn đâu thời gian mà ngồi nghiên cứu để soạn giáo án? Các trang Web giáo dục ấy không có tội, họ giúp chúng tôi tham khảo các bài do GV soạn để chúng tôi học tập,lấy tư liệu thêm cho bài soạn của mình. Cái chính đáng nói là ngành GD làm sao tạo cho chúng tôi bớt áp lực trong cái hổn độn hồ sơ, công việc chồng chất,... để chúng tôi có thời gian đầu tư cho giáo án chính mình khi lên lớp!

Đình Long
08/12/2010 10:58:49

Tôi có vợ là giáo viên, Cứ mỗi kỳ kiểm tra giáo án là vợ tui lên trang bachkim tải về rồi in ra gửi kiểm tra. Vợ tui chẳng bao giờ xem trong giáo án đó để dạy mà chủ yếu đối phó với các Phòng các BGH trường thôi. Nhưng vợ tui vẫn là giáo viên giỏi của Trường, Quận và còn dạy bồi dưỡng hs giỏi. Năm nào cũng được tuyên dương.
BGH các trường đều biết việc này nhưng đều làm lơ bỏ qua vì biết GV quá nhiều việc. Họ chỉ quan tâm tới người mới dạy thôi. Tui nghĩ các Phòng, sở, trường nên bỏ qua việc kiểm tra Giáo án của các GV dạy lâu năm đi (chỉ kiem tra nguời mới vào nghề trong 5 năm đầu thôi) vì kiểm tra với GV cũ cũng bằng thừa (họ lên mạng down về hay lấy cái cũ in ra cũng vậy). Web tài liệu hay chứ vì mỗi khi vợ tui tìm hình, hay tài nguyên media đều lấy trên đó lấy (đỡ mất công đi scan và đi tìm chỗ khác). Sao lại chê nó.

lâm tài lộc
08/12/2010 11:46:00

Tác giả bài này thì chuyên tìm tin về giáo dục để viết, thiết nghĩ nếu là một GV có lẽ tác giả sẽ biết hết nỗi nhọc nhằn của chúng tôi, hết giờ làm việc các ngành nghề khác còn có thể giải trí thoải mái với khoảng thời gian rộng, còn chúng tôi, vừa lo việc gia đình xong là phải soạn bài cho ngày mai, rồi thì chấm bài, chưa kể mùa này còn chuẩn bị điểm số sơ kết HK1, việc giáo án truyền tay nhau copy hay download từ các website khác thì cũng chẳng có gì đáng nói vì có chắc rằng lấy y nguyên của người khác hay chúng tôi xem và soạn lại theo cách của mình dạy, tác giả chớ nên đánh đồng như thế, còn việc các cuộc thi của Bộ GDĐT, tác giả có biết nếu múôn có 1 bài giảng cho 1tiết dạy 45phút chúng tôi phải mất khoảng thời gian bao lâu để soạn bài ấy không? các phần mềm trình chiếu và thiết kế bài giảng ấy thì có tập huấn hay gửi hướng dẫn đến chúng tôi đâu mà biết. Tóm lại viết một bài về giáo dục nên đứng trên phương diện của một người làm về giáo dục để nhìn nhận sự việc hợp lý hơn. Đừng tạo thêm cách nhìn không tốt từ xã hội vào giáo dục như vậy nữa.
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

về mặt công sức và thời gian, giáo án cũng được coi như một công trình khoa học. Tuy nhiên việc bát buộc đưa giáo án lên mạng của nhiều trường là khôngg được. Trường chúng tôi bị mất giáo án nhiều cũng là vì trò này. Đưa lên nhưng không bảo vệ được bản quyền, thù lao laị không có, trong khi lại khuếch trương chủ trương: kiến thức là của nhân loại, hãy để cho mọi người cùng biết. Thế nên nhiều giáo viên hiện nay không cho đưa giáo án của mình lên nữa, kể cả bài giảng.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

http://vietnamnet.vn/vn/q...--tap-tran-my---nhat.html

Để xem chuyện gì nữa sẽ xảy ra...!!!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

Anh sinh viên “ngỗ ngược” được mời đi Mỹ



TT - Phạm Quang Hưng, sinh viên năm 4 khoa hóa Trường ĐH Khoa học tự nhiên (ĐHQG TP.HCM), vừa được giáo sư Omar M. Yaghi, giám đốc Trung tâm MANAR - USA, ĐH California Los Angeles (Hoa Kỳ), chính thức có lời mời sang Mỹ, toàn bộ chi phí do giáo sư đài thọ.

http://phienbancu.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=468557
Phạm Quang Hưng (giữa) trong một giờ học ở trường - Ảnh: NHƯ HÙNG




Thông tin này vừa được ĐHQG TP.HCM xác nhận. Theo đó, giáo sư Omar M. Yaghi mời Phạm Quang Hưng sang thăm phòng thí nghiệm của ông trong một tuần, và thảo luận một số vấn đề khoa học mà sinh viên Phạm Quang Hưng và ông cùng có mối quan tâm chung. Việc giáo sư Omar M.Yaghi mời Hưng sang Mỹ bắt nguồn từ một sự việc thú vị.

Khoa học là sự thẳng thắn
Trước đó, tại buổi gặp gỡ, trao đổi giữa giáo sư Yaghi với các cán bộ khoa học, giảng viên, nghiên cứu sinh và sinh viên ĐHQG TP.HCM về chương MANAR (Molecular and Nano Architecture - Cấu trúc kích thước phân tử và nano) vào chiều 28-11, rất nhiều câu hỏi đã được sinh viên đặt ra với GS Yaghi khiến ông bất ngờ và rất thích thú.

Tuy nhiên, người gây ấn tượng nhất với giáo sư Yaghi trong cuộc gặp gỡ này là Phạm Quang Hưng. Anh sinh viên năm cuối ngành hóa khiến không ít người ngạc nhiên khi nói với giáo sư Yaghi rằng anh phát hiện lỗi trong một bài báo do ông công bố cách đây mấy năm. Ngay lúc đó giáo sư Yaghi đã tranh luận sôi nổi nhưng do thời gian quá ít ông hẹn lại khi khác.

Sau cuộc trao đổi này, Hưng cho biết đã hối hận bởi anh nhận ra những điều mình tranh luận với giáo sư Yaghi là do hiểu biết của mình sai. Anh liền viết thư điện tử cho giáo sư Yaghi để giải thích và xin lỗi. Trong thư gửi giáo sư Yaghi, Hưng viết: “Tôi xin lỗi và xấu hổ về những gì đã xảy ra. Tôi nói rằng giáo sư sai nhưng giờ đây tôi hiểu được đó là sai lầm lớn nhất của tôi. Có nhiều câu hỏi trong lĩnh vực tôi đang nghiên cứu mà không tìm được câu trả lời. Tôi nghĩ giáo sư là một trong những người có thể trả lời tất cả câu hỏi của tôi”.

Như một giấc mơ để làm khoa học
Ngay sau khi nhận email của Phạm Quang Hưng, giáo sư Yaghi đã gửi email hồi đáp và mời Hưng qua thăm phòng thí nghiệm của ông và ĐH California Los Angeles trong một tuần, để làm rõ hơn các câu hỏi và những vấn đề chàng sinh viên quan tâm.

Hưng chia sẻ: “Giáo sư Yaghi trả lời email khi ông ấy đang ở sân bay chuẩn bị về Mỹ. Tôi hết sức ngạc nhiên khi nhận email của giáo sư. Ở tầm vóc của ông mà vẫn sẵn sàng trả lời email của một cậu sinh viên vô danh tiểu tốt, không quở trách mớ kiến thức nông cạn và thái độ “ngỗ ngược” của tôi mà còn hoan nghênh và cho tôi cơ hội thăm phòng thí nghiệm của ông trong một tuần. Đây giống như một giấc mơ tuyệt vời”.

TS Phan Anh, chuyên gia nghiên cứu phòng thí nghiệm của giáo sư Yaghi, cho biết thêm: “Giáo sư Yaghi cho rằng Hưng đã có một câu hỏi rất thú vị và đánh giá cao tinh thần nghiên cứu khoa học nghiêm túc của Hưng. Vì vậy giáo sư muốn mời Hưng sang thăm, cùng làm việc trong phòng thí nghiệm của ông. Mọi chi phí về chuyến đi này của Hưng đều được giáo sư hỗ trợ”.

Khi nhận được lời mời bất ngờ từ giáo sư Yaghi, Hưng tâm sự: “Lời mời của giáo sư là cơ hội vàng cho tôi tham gia một trong những môi trường nghiên cứu tuyệt vời nhất trên thế giới. Ngoài ra, đó là cơ hội để tôi khám phá nhiều câu hỏi đang ấp ủ. Tôi đã suy nghĩ làm thế nào có thể sử dụng cơ hội này hiệu quả. Tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội quý giá này. Đây là thời gian tôi sẽ làm việc trên các dự án lớn cho việc tốt nghiệp. Với tôi, đó không phải là bảy ngày mà là 604.800 giây để tìm hiểu”.

Hưng cũng cho biết anh đã chấp nhận lời mời này và sẽ sang Mỹ vào giữa hai tuần đầu tháng 3-2011.

TRẦN HUỲNH


http://phienbancu.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=468559
Giáo sư Omar M.Yaghi trong buổi gặp gỡ với cán bộ khoa học, sinh viên ĐHQG TP.HCM chiều 28-11 - Ảnh: TR.HUỲNH




Nhà khoa học danh tiếng
Phạm Quang Hưng cho biết đối với sinh viên nghiên cứu về MOF, ai cũng biết giáo sư Omar M.Yaghi là một nhà khoa học lớn của thế giới trong lĩnh vực này. Năm 2010, GS Yaghi là một trong bốn nhà khoa học được đề cử giải Nobel trong lĩnh vực hóa học từ công trình thiết kế và phát triển vật liệu xốp khung cơ kim (MOFs) với các ứng dụng bao gồm lưu trữ khí hydro và mêtan, lọc khí và tách khí từ các khí khác. Ông còn đoạt rất nhiều giải thưởng khoa học cao quý. Phần Hưng đang cùng một nhóm bạn nghiên cứu về lĩnh vực công nghệ vật liệu MOF hơn một năm nay.

“Chúng tôi tìm hiểu rất nhiều công bố khoa học của ông. Trong quá trình làm mô phỏng một loại vật liệu MOF, tôi đã lấy thông số từ bài báo thực nghiệm của giáo sư Yaghi công bố năm 2006 nhưng đã gặp trục trặc do trái một số thuật toán. Tôi nghĩ do sai sót nào đó từ nghiên cứu của giáo sư và đã thắc mắc với giáo sư về vấn đề này” - Hưng cho biết.
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Ẩn

Hà Đình Sơnviết:
Theo thông tin từ Oslo, tại lễ trao giải trong ngày thứ Sáu ngày 10/12, 19 quốc gia không tham dự là: Trung Quốc, Nga, Kazakhstan, Colombia, Tunisia, Ả Rập Saudi, Pakistan, Serbia, Iraq, Iran, Việt Nam, Afghanistan, Venezuela, Philippines, Ai Cập, Sudan, Ukraine, Cuba và Morocco. Nếu đếm đầu ngón tay ra, vị chi là có 19/194 các quốc gia toàn thế giới.

Phương ngôn đã có câu: “Anh hãy chỉ cho tôi những người bạn của anh là ai, tôi sẽ chỉ ra cho anh là ai”. Người nước ngoài chưa biết về Việt Nam thì đương nhiên người ta sẽ xem 18 anh kia thuộc “thể loại” nào về mọi mặt người ta cũng sẽ suy ra Việt Nam cũng thuộc thể loại ấy. Còn đối với người Việt mình ở trong nước muốn biết nước mình đang ở thứ hạng nào hoặc đặc tính thuộc nhóm nào trên quốc tế thì cũng có thể dùng phương ngôn trên mà biết mình đang là ai. Bởi khi người ta tự đánh giá về mình thường không khách quan, người khác đánh giá về mình không theo ý mình thì cho rằng người ta thiên kiến, vậy nhiều khi sử dụng phương pháp gián tiếp vừa khách quan lại bộc lộ mình mà chẳng thể che giấu được.

Tham, sân, si
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

Phòng khám hù người bệnh



TT - Không bệnh thành có bệnh, bệnh nhẹ thành nặng. Khám bệnh mà không mua thuốc khó có đường... lui. Đó là phản ảnh của nhiều bạn đọc về phòng khám phụ khoa Trung Quốc ở số 141 Phan Đăng Lưu (Q.Phú Nhuận, TP.HCM).

http://phienbancu.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=468401
Phòng khám bệnh y học Trung Quốc tại 141 Phan Đăng Lưu (Q.Phú Nhuận, TP.HCM) - Ảnh: Hoàng Thạch Vân




Theo xác minh từ Sở Y tế TP.HCM, phòng khám này do bác sĩ Long Bái Vân (người Trung Quốc) đứng tên phụ trách. Chức năng hành nghề theo giấy phép là “khám chữa bệnh ngoại trú bằng phương pháp y học cổ truyền”.

Không bệnh nói có bệnh
Theo chị D., đầu tháng 11-2010 chị đến phòng khám phụ khoa Trung Quốc ở số 141 Phan Đăng Lưu khám bệnh. Sau khi đóng 20.000 đồng tiền sổ và 240.000 đồng tiền khám, chị được dẫn lên lầu khám bệnh. Người khám nói bệnh chị rất nặng, tử cung bị loét, nếu không điều trị sẽ bị ung thư.

Cách điều trị là mỗi ngày phải đến rửa, xông và uống thuốc, tiền thuốc 300.000 đồng/ngày. Khi chị D. nói không đủ tiền để điều trị, một nhân viên phòng khám bảo chị móc túi ra xem còn bao nhiêu tiền. Chị phải móc hết tiền túi ra cho họ xem và phải đóng hết số tiền này cho việc rửa, xông thuốc.

“Họ bảo tôi cố gắng chạy cho đủ 2,1 triệu đồng để tiếp tục điều trị và mua thuốc uống năm ngày. Tôi thoái thác và nói đi làm đến tối không thể quay lại mua thì họ bảo sẵn sàng chờ đến tối” - chị D. kể.

Sáng hôm sau, chị D. đến Bệnh viện Nhân dân Gia Định khám lại. Kết quả khám cổ tử cung bình thường, rà soát ung thư cũng không có gì bất thường. Bác sĩ nói không cần uống thuốc mà chỉ cần dùng nước rửa phụ khoa.

Hù dọa khách hàng
Ngày 30-11, chúng tôi đến phòng khám phụ khoa Trung Quốc. Sau khi đóng 20.000 đồng, tôi được gọi vào phòng khám. Phòng có hai phụ nữ mặc áo blouse trắng khoảng 50 tuổi, nói tiếng Trung Quốc, hai nhân viên phiên dịch và ghi chép. Khi tôi hỏi tên bác sĩ, phiên dịch mới giới thiệu một trong hai phụ nữ lớn tuổi là “bác sĩ họ Lương”.

Sau khi xem mạch và nghe tôi kể các triệu chứng, bác sĩ Lương chẩn đoán tôi bị “hội chứng tiền mãn kinh”. Bác sĩ Lương còn nói tôi bị thận yếu tì hư, chức năng gan và thận không còn hoạt động tốt, nếu không điều trị kịp thời bệnh sẽ càng nặng thêm. Một đợt điều trị phải mất 20 ngày, tiền thuốc tổng cộng là 6 triệu đồng (mỗi ngày 300.000 đồng).

Khi tôi nói không đủ tiền mua thuốc 20 ngày, người phiên dịch liền hỏi tôi mang bao nhiêu tiền, tôi trả lời 600.000 đồng. Bác sĩ Lương liền tỏ vẻ khó chịu và bảo sức khỏe của tôi suy yếu lắm, không đủ tiền thì đóng trước 600.000 đồng rồi về nhà lấy tiền, một giờ sau quay lại lấy thuốc hoặc ngày mai lấy cũng được. Thuốc này do bà “phối” riêng cho bệnh của tôi. Tôi từ chối, bác sĩ Lương dọa: “Không có thuốc tây nào điều trị được. Chỉ có thuốc của tôi phối mới chữa được bệnh cho chị”. Thấy tôi đắn đo, bà Lương cố thuyết phục, cuối cùng tôi phải đề nghị bán hai ngày thuốc về uống thử.

“Phải ở đây mới hết bệnh”
Mấy hôm sau, trong vai một người bệnh khác, tôi tiếp tục vào khám tại phòng bệnh này. Phòng khám cũng có hai phụ nữ khoảng 50 tuổi mặc áo blouse trắng, không đeo bảng tên. Một người bắt mạch cho tôi và hỏi bệnh bằng tiếng Trung Quốc. Sau khi nghe tôi kể bệnh, phiên dịch nói ngay: “Trị liệu tây y chỉ hết bệnh một thời gian, phải chữa ở đây mới hết bệnh”. Bác sĩ cho xét nghiệm huyết trắng và soi tử cung với giá 350.000 đồng. Trong lúc soi, một nhân viên nhận xét: “Nhiều huyết trắng quá, bị viêm rồi! Nếu không điều trị những chỗ viêm đỏ này sẽ vỡ ra, gây chảy máu”.

Khi có kết quả xét nghiệm và hình soi tử cung, bác sĩ chẩn đoán tôi bị viêm loét cổ tử cung và nhiễm khuẩn candida. Một nhân viên còn đem hình soi tử cung của bệnh nhân khác cho tôi xem và nói như dọa là không điều trị tôi cũng sẽ bị lở loét tử cung như hình của bệnh nhân này, thậm chí không điều trị sẽ chuyển sang ung thư cổ tử cung. Trong khi kết quả khám phụ khoa định kỳ của tôi vừa làm trước đó không lâu tại Bệnh viện Đại học Y dược TP.HCM là bình thường.

Vị bác sĩ khám nói bệnh của tôi phải điều trị hai đợt. Sau đó uống thuốc 20 ngày, tiền thuốc uống mỗi ngày là 400.000 đồng. Họ còn đưa ra bốn cách điều trị với giá tiền khác nhau để tôi lựa chọn: điều trị hiệu quả nhanh nhất có giá 1,5 triệu đồng/ngày, loại thứ hai 900.000 đồng/ngày, loại thấp hơn 630.000 đồng/ngày, loại rẻ nhất 500.000 đồng/ngày. Tôi nói không mang theo nhiều tiền, để về nhà thu xếp tiền bạc rồi quay lại điều trị sau nhưng bác sĩ lại tìm mọi cách thuyết phục tôi điều trị ngay. Dù tôi viện nhiều lý do, bác sĩ vẫn hỏi: “500.000 đồng cũng không có à?”.

Khi tôi ra về, nhân viên phòng khám bỏ vào túi đựng thuốc của tôi quyển “sổ tay tuyên truyền sức khỏe phòng khám phụ khoa Trung Quốc” và tờ quảng cáo về phòng khám này. Trong sổ tay cho biết phòng khám này có tới 15 trung tâm chẩn đoán và điều trị, nhiều loại thiết bị tiên tiến thuộc loại hiện đại nhất thế giới. Trong đó có các trung tâm phá thai không đau, trung tâm vô sinh, trung tâm chỉnh hình phụ khoa, trung tâm rối loạn chức năng tình dục... Trong phần giới thiệu “chuyên khoa chỉnh hình cơ quan sinh dục”, họ quảng cáo phẫu thuật vá màng trinh, phẫu thuật thắt chặt âm đạo, chỉnh hình âm hộ...

LÊ THANH HÀ - THÙY DƯƠNG
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

http://ca2.upanh.com/18.94.22519653.XYq0/thiviengui.jpg

Họ thì lo chạy đôn chạy đáo để tìm kiếm năng lượng về cất, còn ta thì...!!!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

Người ta mua cái quý
Bán đi cái dở hơi.
Ta bán cái tinh tuý
Mua về toàn đồ chơi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Ta bán cái thô thôi
Tinh túy chưa làm nổi
Muốn nhanh đừng có vội
Không có phép thần thông.
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [48] [49] [50] [51] [52] [53] [54] ... ›Trang sau »Trang cuối