I

Ngang dãy Ba-vì một nét thơ
Xa xa gờn gợn mấy đường tơ
Tưới vừa tươi mát hàng rau cải
Trời đã hồng lên tự bao giờ

II

Ôi dằng dặc như ngày không công tác
Ai hình dung ra hình phạt nào hơn
Không đánh mà đau, không vò mà nát
Dao thời gian đẽo gọt tâm hồn

Nguồn cô đơn, nước xuôi về biển rộng
Đời ta về đầm ấm giữa lòng dân
Ai ngăn được tuổi hai mươi hoài vọng
Khi ta về, đông cũng ấm mùa xuân


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]