Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại
Từ khoá: rừng (12) thiên nhiên (5)

Đăng bởi tôn tiền tử vào 29/03/2024 18:17

Rừng ta thâm nghiêm
Um tùm bóng cả
Xanh Trường Sơn cây cổ đại nghìn năm
Rừng miền Tây che gió Lào quạt lửa
Đông Bắc rừng che kín mỏ hầm
Vòm xanh mái nhà
Đinh, lim dựng cột
Bóng ông cha từ những tuổi đá vàng
Một rừng già trong bão táp
Hiên ngang
               che chở nắng mưa dân tộc
Ngàn vạn dòng khe tung nước trắng
Ngàn bản hùng ca reo chiến thắng
Tiếng rừng đâu chỉ tiếng tiều phu
Tiếng búa sơn tràng rơi vắng lặng
Tiếng rừng không chỉ tiếng voi đi
Răng rắc cành rơi
Ào lá rụng
Tiếng rừng không chỉ tiếng hươu vàng
Tiếng hoẵng điềm mưa vách đá vang
Cồng mở tổ tiên xưa đã nổi
Trống đồng ốc lệnh đuổi xâm lăng
Rừng Lam Sơn
           vào lịch sử
                           đầy trang
Buổi dựng Nước
Cây ngàn dâng sóng biển
Rừng Bắc Giang
Ba mươi năm tử chiến
Không chung thước đất với quân thù
Hoa lau trắng bạc trời Yên Thế
Danh Hoàng Hoa Thám rạng muôn thu
Tiếng rừng đâu chỉ tiếng tiều phu
Tiếng búa sơn tràng rơi vắng lặng

Sớm rừng một buổi Tiến quân ca
Đất nước anh hùng cất cánh
Đốm lửa chiến khu thành ánh sáng
Đã nhen trong bóng những rừng già
Mười năm giữ nước cây không mỏi
Gai góc
Dây leo
Chằng chịt lối
Bộ đội làm thơ yêu quí Rừng
Rằng:
            “Tây có mắt mà như bưng”

Lính giặc ra hàng còn khiếp vía
Quân ta xanh lá hiện ngang đường
Rừng trên mũ súng vào quân địch
Lá rừng thét gió đợt xung phong

Im rồi! Chiến dịch vừa ngơi súng
Thắng trận anh về áo rách bươm
Lá cũng tả tơi nhường mệt mỏi
Càng thêm kiêu đẹp vẻ anh hùng

Nhớ mái rừng xanh
Ngày tản cư
Măng dang
Nõn nứa
Ngày đợi
Đêm chờ
Ơn rừng ta đặt tên con nhỏ
Là những “Đèo Hoa” những “Suối Thơ”
Bao công dân mới mười lăm tuổi
Đã sinh cùng Nước một rừng xa

Kháng chiến thành công
Người tạm biệt
Với rừng. Cây lá đổ về xuôi
Quân vào Hà Nội đường thơm hắc
Trấn thủ còn mang vị núi đồi
Lá nguỵ trang xanh đầu trọng pháo
Hương rừng bỗng mát cả ngày vui

      *

Ta ở rừng về
Ta lại lên
Lâm trường ta dựng giữa thiên nhiên
Bừng trang sử mới
                              Trang rừng mới
Hoang vu nào hẹp lượng tài nguyên
Từng cho hơi thở nghìn năm sống
Từng biếc màu nuôi đất vững bền
Từng có hôm nay, Rừng vẫn đó
Tiếng rừng hay tiếng mẹ ru êm?

Ai nghe tiếng rừng
Mà không xao xuyến
Có cây vàng tâm
Lìa rừng
             xuôi bến
Ơi cây vàng tâm!
Vàng tâm yêu quí
Lìa rừng quê hương
Tiếng cưa máy nổ
Bụi gỗ bay vàng
Tôi là bộ đội
Tôi đi sơn tràng
Xin rừng một cây
Xin rừng một cây
Đem lên máy kéo
Kíp ngoài cửa rừng
Đón về nhà cưa
Gỗ thơm ta xẻ
Đổi hàng Liên Xô

Rừng ơi! Rừng ơi
Cây là no ấm
Vàng thơm ngàn tấm
Ta xin rừng về
Ai nghe tiếng rừng
Cây “sau sau” đổ
Ai nghe tiếng rừng
Mà không rộn ràng
Này cây “sau sau”
Này cây “dẻ hương”
Này cây “dẻ cuông”
Gốc mấy người ôm
Ngọn khiếp cánh chim
Tiếng đổ như sấm
Run nép cầy muông
Trâu chờ dô hụi
Là trâu lên đường
Trâu Đọi gắng sức
Trâu Bỉnh chịu thương
Trâu Sỉ chịu khó
Nào ta băng rừng!
Quanh co đường dốc
Chín suối chặn ngang
Trâu Đọi gắng sức
Trâu Bỉnh chịu thương
Trâu Sỉ chịu khó
Nào ta lên đường!
Mai nằm máy kéo
Lao bè bến Trưng
Gỗ sẽ ra rừng
Xuôi về cửa biển
Xuôi qua làng bến
Những bầy em thơ
Lội chơi bờ biếc
Em ơi có biết
Ta phải xa rừng
Bềnh bồng sóng cả
Vì các em không?
Ai nghe tiếng rừng
Mà không bâng khuâng

Đây giọng Trị Thiên, Quảng Ngãi
Em ru Đồng Tháp bưng biền
Anh tự miền Nam tập kết
Về đây ngả gỗ trồng rừng
Những ngày phát lau dọn cỏ
Beo về quanh lán gầm vang
Mưa Lào mái nghiêng nước dột
Gian nan thử lửa xem vàng
Bữa cơm thường không chắc dạ
Lán gianh mấy chòm trong sương
Khe Chè muỗi độc rung cơn sốt
Rào Mắc đường đi con lũ hung
Rào Qua thú ác rình theo bước
Nhìn ngược nhìn xuôi núi điệp trùng

Anh nghe tiếng rừng
Hôm nay máy điện
Đêm đêm nổ giòn
Đèn như hoa núi
Lâm trường Hương Sơn
Anh nghe tiếng rừng
Sớm nay máy kéo
Dọn nhà đi đâu?
- “Ta đi trạm mới
Thay dần sức trâu
Nay ở Ngàn Phố
Mai qua Khe Rào”
Có chiếc giường xinh
Đem theo cần trục
Máy kéo dọn nhà
Dận ga đường dốc

Độ nghỉ dừng trưa vo gạo suối
Ba lạng cơm vàng thịt nướng khô
Trưa rồi lau lách chim ru mộng
Báo rọc lưng vời trong tiếng thơ
Dầu máy hăng pha mùi cỏ dại
Nhớ trăng Hoàn Kiếm tưởng em chờ
Ngày rừng mây lướt nhanh khe thẳm
Chiều núi đường còn gấp trạm xa
Thư trên tay lái khoan rồi viết
Máy kéo lên đường tiếng rú ga
Tiếng rừng đâu chỉ tiếng voi đi
Răng rắc cành khô
Ào lá rụng
Tiếng rừng đâu phải tiếng hươu vàng
Tiếng hoẵng điềm mưa vách đá vang
Tiếng rừng đâu phải tiếng tiều phu
Nhát búa sơn tràng rơi vắng lặng

Giã từ đồng đất tuyết Liên Xô
Anh bạn đi làm cây nhiệt đới
Gió Lào anh lại nhớ rừng Nga
Rồi buổi mưa ngàn dâng lũ suối!
Nhà anh, ta lát gỗ vàng tâm
Cửa đẹp vui người tay thợ giỏi
Bóng rừng len lỏi bước chuyên gia

Ai nghe tiếng rừng
Mà không bồi hồi
Mà chẳng bồi hồi
Gió nhẹ lướt vườn ươm giống quí
Đinh, lim, sến, táu tuổi đầy tôi
Chò chỉ, chò nâu cao sánh núi
Hôm nay cây chửa đến vai người
Ta xin - ta trả - ta ươm hạt

Ta giữ rừng thiêng của giống nòi
Em gái đời sau tìm gỗ quí
Buông cưa nguyên tử mắt xa vời:
- “Những cây cổ thụ này
Cha, chú
          đã trồng thế kỷ thứ hai mươi”.

Em ơi! Công nhân đời mai sau
Em nghe rừng nổi gió thì thào
Có tiếng đời nay trong tiếng ấy
Qua rừng cây trẻ nắng lao xao

Ai nghe tiếng rừng
Lòng không dạt dào?
Ai nghe
            tiếng rừng...


1960

Trích tập thơ văn Tiếng rừng, NXB Văn học, 1962.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]