Thơ » Mỹ » Michael Masser
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 01/08/2023 06:29
Touch me in the mornin’
Then just walk away
We don’t have tomorrow
But we had yesterday
Hey, wasn’t it me who said
That nothin’ good’s gonna last forever?
And wasn’t it me who said
Let’s just be glad for the time together?
It must’ve been hard to tell me
That you’ve given all you had to give
I can understand your feelin’ that way
Everybody’s got their life to live
Well, I can say goodbye
In the cold mornin’ light
But I can’t watch love die
In the warmth of the night
If I’ve got to be strong
Don’t you know I need to
Have tonight, when you’re gone?
‘Til you go, I need to
Lie here and think about
The last time that you’ll
Touch me in the mornin’
Then just close the door
Leave me as you found me
Empty like before
Hey, wasn’t it yesterday
We used to laugh at the wind behind us?
Didn’t we run away and hope
That time wouldn’t try to find us?
(Didn’t we run?)
Didn’t we take each other
To a place where no one’s ever been?
Yeah, I really need you near me tonight
‘Cause you’ll
never take me there again
Let me watch you go
With the sun in my eyes
We’ve seen how love can grow
Now we’ll see how it dies
If I’ve got to be strong
Don’t you know I need to
Have tonight, when you’re gone?
‘Til you go, I need to
Hold you until the time
Your hands reach out and
Touch me in the mornin’
(In the mornin’)
We’re blue and gold
And we could feel one another livin’
(Then just walk away)
We walked with a dream to hold
And we could take what the world was givin’
There’s no tomorrow here
There’s only love and the time to chase it
(But we had yesterday)
Yesterday’s gone, my love
There’s only now and it’s time to face it
(Touch me in the mornin’)
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 01/08/2023 06:29
Chạm em vào buổi bình minh
Để rồi sau đó chỉ cần bước đi
Chúng ta không có ngày mai
Nhưng mà ta đã có ngày hôm qua
Phải em đã nói chuyện này
Không gì tốt sẽ kéo dài mãi sau?
Không phải em nói rồi sao
Đôi ta vui sướng bên nhau lúc này?
Khó mà nói với em đây
Rằng anh tất cả tình này trao em
Hiểu anh theo cách của em
Ai thì cũng sống đời riêng chốn này
Vâng, em xin nói chi tay
Trong bình minh ánh nắng mai lạnh lùng
Không xem tình chết não nùng
Trong hơi ấm cúng của vùng đêm đen
Nếu em buộc mạnh mẽ lên
Anh không biết em phải nên thấy cần
Đêm nay, khi bước xa dần?
Lúc anh đi khuất, em cần phải nên
Nằm đây và nghĩ về đêm
Lần sau cuối mà anh tìm đến em
Chạm em vào lúc bình minh
Rồi ra đóng cửa lặng thinh im lìm
Để em như lúc anh tìm
Một vùng trống vắng êm đềm hôm nao
Này, hôm qua chẳng phải sao
Ta cười với gió dạt dào phía sau?
Đôi ta trốn ước vọng sao
Thời gian đó không đón chào chúng ta?
(Chúng mình không bỏ chạy sao?)
Phải chăng mình đã theo nhau mất rồi
Đến nơi chưa có bóng người?
Vâng, em muốn anh rã rời đêm nay
Bởi vì anh sẽ từ đây
Chẳng đưa em đến chốn này nữa đâu
Cho em dõi bước anh đi
Với mặt trời chiếu trong mi mắt này
Tình yêu lớn thế nào đây
Để xem nó chết giờ đây thế nào
Nếu em buộc mạnh mẽ lên
Anh không biết em phải nên thấy cần
Đêm nay, khi bước xa dần?
Lúc anh đi khuất, em cần phải nên
Giữ anh khoảng thời gian thêm
Tay anh vươn đến và tìm trong em
Chạm em vào lúc bình minh
(Bình minh)
Đôi bóng là xanh với vàng
Và đôi ta sống nồng nàn
(Rồi khi cất bước)
Đôi đàng còn mơ
Những gì thế giới đã cho
Ngày mai chẳng có bao giờ ở đây
Tình yêu với thời gian bay
(Nhưng mà ta đã có ngày hôm qua)
Hôm qua thì đã trôi qua
Chính đây là lúc mà ta đối nhìn
(Chạm em vào buổi bình minh)