Nói lời chí lý theo từ ngữ cổ
Một người ở sông Rhin san sát lâu đài
Dùng tiếng ngôi sao, lấp lánh thế gian này
Để chỉ muôn hoa xanh, vàng, đỏ

Hoa đúng là sao, để xem số mệnh
Như cách nhìn người tiên phán hoặc chiêm tinh
Nhưng hoa đâu bí huyền và ghê gớm
Như vạn sao trời hoa vẫn ngắm nhìn

Bao chân lý diệu kỳ, bội phần kỳ diệu
Được Chúa ghi cho tinh tú xa xăm
Nhưng hoa nhỏ xinh sáng ngời dưới đất
Đâu kém phần được Chúa ban ân

Điều thiên khải chói ngời và rạng rỡ
Ghi khắp nơi trên cõi đất mênh mang
Với người, sáng thế do tạo hoá
Đặt ở muôn hoa, tinh tú trần gian

Nhà thơ vốn trung thành và sáng suốt
Thấy rõ trong tinh tú và hoa
Phần giống nhau là sinh linh phổ quát
Rung động hoài khối óc, con tim

Dưới ánh dương, hoa xiết bao rực rỡ
Khóm hoa vui khoe sắc giữa ban mai
Lá rung rinh lót tơ mềm ánh bạc
Nụ tươi xinh chỉ nở để tàn phai

Hy vọng chói ngời, bọc nhung sặc sỡ
Đua nhau khoe sắc ánh vàng kim
Mong muốn nhiều, lối ra không rõ
Ý nguyện ngọt ngào nở rộ về đêm!

Điều quá hiển nhiên ở hoa và thi sĩ
Cả hai cùng động lực tạo nên
Động lực nhà thơ, không vẩn vơ mộng mị
Tìm thấy ở hoa và ở bản thân

Khắp chốn quanh ta muôn hoa rực rỡ
Có đoá tựa sao, báo hiệu xuân sang
Có đoá như mắt xanh bao lệ ngấn
Như nàng Rút kia giữa khóm ngô vàng

Đâu chỉ trong biểu tượng đẹp mùa xuân
Hoặc cánh đồng xanh hè vui lễ hội
Mà cả sắc phục thu già trung hậu
Giữa tấm khiên thu đúc đồng hun

Đâu chỉ cánh đồng lối đi xanh ngát
Đỉnh non cao thẳm hoặc cạnh bờ thanh
Của hồ hiu quạnh giữa thung rậm rạp
Nô lệ thiên nhiên cúi uống nước lành

Đâu chỉ ở nhà vòm chói lọi vinh quang
Hoặc nấm mồ hoang của loài muông thú
Mà ở cả đền đài cao to, cổ kính
Trên mộ anh hùng chạm đá hoa cương

Ở lều tranh người nông dân chất phác
Ở nhà tổ tường mái điêu tàn
Nói về Quá khứ cho Hiện tại
Kể chuyện muôn hoa thuở xa xăm

Vậy muôn nơi chốn, mọi thời gian
Hoa đẹp tươi luôn rủ cánh thần
Dạy ta những lẽ đầy thuyết phục
Hoa với người đúng họ hàng thân

Với lòng trìu mến đượm thơ ngây
Ta ngắm nụ hoa nở mỗi ngày
Như hình tượng phục sinh bất hủ
Dải đất ta hạnh phúc dâng đầy.

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)