Thơ » Pháp » Félix Arvers
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 30/03/2022 16:21
Dans des vers immortels que vous savez sans doute,
Dante acceptant d’un prince et le toit et l’appui,
Des chagrins de l’exil abreuvé goutte à goutte,
Nous a montré son coeur tout plein d’un sombre ennui;
Et combien est amer, pour celui qui le goûte,
Le pain de l’étranger, et tout ce qu’il en coûte
De monter et descendre à l’escalier d’autrui...
Moi, qui ne le vaux pas, j’ai trouvé mieux que lui.
Ici, malgré ces vers de funèbre présage,
J’ai trouvé le pain bon, et meilleur le visage,
Et l’opulent bien-être et les plaisirs permis.
C’est que Dante, égaré dans des sphères trop hautes,
Avait un protecteur, et que moi j’ai des hôtes;
C’est qu’il avait un maître et que j’ai des amis.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 30/03/2022 16:21
Em chắc biết những vần thơ bất hủ,
Hoàng tử Dante lìa tan mái gia đình,
Rơi lệ dài theo kiếp sống phiêu linh,
Đời chứng kiến trái tim sầu tăm tối;
Đắng cay sao, với người đang gánh tội,
Bánh của tha nhân, có giá cả mà
Lên và xuống cầu thang của người ta...
Anh, không đáng, tốt lành hơn người ấy.
Ở đây, mặc những vần thơ quan tái,
Thấy bánh mì ngon và mặt đẹp hơn,
Hạnh phúc cao sang vui thú vẹn tròn.
Dante, bị lạc trong tinh cầu cao quá,
Có hộ vệ, và rằng anh có khách;
Đã có chủ rồi và anh có em.