Thơ » Mỹ » Edgar Allan Poe
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 31/01/2024 13:19
‘Tis said that when
The hands of men
Tamed this primeval wood,
And hoary trees with groans of woe,
Like warriors by an unknown foe,
Were in their strength subdued,
The virgin Earth Gave instant birth
To springs that ne’er did flow
That in the sun Did rivulets run,
And all around rare flowers did blow
The wild rose pale Perfumed the gale
And the queenly lily adown the dale
(Whom the sun and the dew
And the winds did woo),
With the gourd and the grape luxuriant grew.
So when in tears
The love of years
Is wasted like the snow,
And the fine fibrils of its life
By the rude wrong of instant strife
Are broken at a blow
Within the heart
Do springs upstart
Of which it doth now know,
And strange, sweet dreams,
Like silent streams
That from new fountains overflow,
With the earlier tide
Of rivers glide
Deep in the heart whose hope has died--
Quenching the fires its ashes hide,--
Its ashes, whence will spring and grow
Sweet flowers, ere long,
The rare and radiant flowers of song!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 31/01/2024 13:19
Khi điều đã được nói ra
Những bàn tay đó đúng là đàn ông
Đã thuần hoá được gỗ ròng,
Những cây hoa trắng với lòng thở than,
Chiến binh trước giặc vô danh,
Can trường của họ cũng đành chịu thôi,
Đất trinh nguyên chợt ra đời
Đến muôn dòng suối lả lơi lặng nguồn
Dưới trời sông lạch chảy tuôn,
Xung quanh hoa hiếm cuộn cuồn thổi bay
Hương hồng dại gió nhẹ lay
Dưới thung lũng đám lily nữ hoàng
(Trời sương
Và gió ai trêu),
Bầu và nho mọc xum xuê dưới trời.
Thế nên khi nước mắt rơi
Tình yêu năm tháng vợi vời
Có là phung phí như trời tuyết giăng,
Tơ duyên của cuộc đời chăng
Sai lầm thô bạo đã ngăn ngay rồi
Vỡ tan vào một làn hơi
Trong tim
Khởi động từng hồi rung lên
Chính nhờ đó mới biết thêm,
Giấc mơ kỳ lạ, dịu êm ngọt ngào,
Như dòng suối lặng tuôn trào
Những đài phun nước mới ào ào tuôn,
Thuỷ triều dâng sớm cuộn cuồn
Những dòng sông lướt về nguồn xa xôi
Tận hồn hy vọng chết rồi--
Dập ngay đám lửa tro rồi lấp chôn,--
Tro tàn, sẽ mọc thêm hơn
Ngàn hoa ngào ngạt, gieo hương mặn mà,
Hoa xinh rạng rỡ bài ca!