Dưới đây là các bài dịch của Thanh Sơn. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 1 trang (8 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Ngục trung cảm thán (Hoàng Trọng Mậu): Bản dịch của Vũ Thanh Sơn

Nghìn năm nước cũ quyên kêu thảm;
Muôn dặm tôi xa hạc khóc thương.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Ký viễn (Lý Bạch): Bản dịch của Ngọc Động (Thanh Sơn Ẩn Ẩn Kim Bích Phong)

Có em, phòng ngát hoa hương...
Em đi bỏ lại chiếc giường chỏng chơ...
Giường không, chăn gối ơ hờ...
Đã ba năm lẻ... hương giờ chưa phai!
Hương thừa còn mãi lưu hoài
Người sao vẫn mãi... không quay trở về?
Nhớ người, lá rụng ủ ê...
Sương khuya hoen trắng... mấy bề rêu xanh...

Ảnh đại diện

Vô đề (Tương kiến thì nan biệt diệc nan) (Lý Thương Ẩn): Bản dịch của Thanh Sơn Ẩn Ẩn

Gặp nhau đã khó chàng ơi
Biệt ly càng lại ngậm ngùi xiết bao...
Gió đông yếu ớt thổi ào
Mà trăm hoa rụng nghẹn ngào bên song...
Tầm xuân chết cạn tơ lòng
Nến kia tắt mới khô dòng lệ sa...
Gương soi mái tóc bạc pha
Trăng khuya lạnh chiếu... ngâm nga thơ sầu...
Bồng Lai muôn nẻo về đâu
Nhờ chim xanh giúp đôi câu hỏi đường...

Ảnh đại diện

Em yêu mùa xuân... (Petőfi Sándor): Bản dịch của Thanh Sơn

Mùa xuân tình của em yêu
Mùa thu tình của anh nhiều đắm say
Đời em là áng xuân nay
Đời anh thu tới, heo may muộn màng

Ửng hồng gương mặt xuân sang
Em là những đóa hồng đang khoe màu
Lờ đờ ánh mắt anh sầu
Là tia nắng héo, sắc màu đời anh

Chân anh thêm một bước nhanh
Đi về phía trước, đời anh khác rồi
Đến bên ngưỡng cửa dòng trôi
Mùa đông lạnh lẽo, đơn côi, phong trần

Giá em nhanh một bước chân
Anh chậm một bước, kề gần trước sau
Chúng ta sẽ được bên nhau
Mùa hè ấm áp, sắc màu đẹp tươi

Ảnh đại diện

Cho cuộc sống ngày mai (József Attila): Bản dịch của Thanh Sơn và Xuân Huê

Đời người như máy guồng quay
Giản đơn kiếm ổ bánh xoay qua ngày
Yêu thương chan chứa, lòng ngay
Chịu cam kiếp sống rủi may do trời.
 
Chúng ta lúc nhỏ chơi bời
Lớn khôn ngó cảnh chim trời , bùn nhơ
Trai tài không thể làm ngơ
Để đời vất vưởng sống dơ qua ngày.
 
Hãy dũng cảm với lòng ngay thật
Cùng niềm tin sắt đá không lay
Chúng ta cùng quyết ra tay
Đổi thay cuộc sống ngày nay cho đời.
 
Dù hung bạo, quyết không rời
Đứng lên đạp đổ xích trời, xiềng vua
Ta chiến đấu, không thể thua
Ánh dương bừng sáng, đuổi xua đêm tàn.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Thành thợ làm vườn (József Attila): Bản dịch của Thanh Sơn, Xuân Huê

Làm vườn chăm sóc cỏ cây
Dậy theo nắng sớm, vui lây với trời
Mọi việc cứ kệ cho đời
Chỉ lo cấy ghép hoa rời với nhau

Những bông hoa ghép trước sau
Cung một giá trị như nhau thôi mà
Dẫu cho gai góc mọc ra
Hoa vẫn rất thật như là tôi đây

Sữa tươi, thuốc tẩu hàng ngày
Sống tâm ngay thẳng, tiếng hay giữ gìn
Dù thất bại không hề nao núng
Trồng cấy mình cho đúng con người

Đời luôn cần có hoa tươi
Mặt trời thức, ngủ, luôn cười với hoa
Cho dù trái đất nổ oà
Thì trên mộ đó, hoa xoà cánh che

Ảnh đại diện

Mẹ tôi (József Attila): Bản dịch của Thanh Sơn và Xuân Huê

Sưởi ấm hai tay, ca nước nóng
Chiều tà chủ nhật, bóng mẹ tôi
Mỉm cười, mẹ chẳng hé môi
Nghỉ ngơi trong chút nắng rơi cuối ngày
 
Chiếc nồi nhỏ mới rời tay mẹ
Đựng thức ăn, nhà chủ dành cho
Đem nằm luống nghĩ phân so
Họ ăn chắc cả nồi to hết rồi
 
Mẹ tôi đó mảnh mai, mất sớm
Giống bao người thợ giặt, tuổi cùn
Kiếp nghèo vác nặng, chân run
Là nhiều quần áo khói hun đau đầu
 
Nghề bẩn thỉu sông vùng rừng núi
Mây đùa vui, khây khỏa tâm hồn
Khí trời thay đổi đường thôn
Đàn bà giặt giũ sông khôn nơi này
 
Nhớ lúc mẹ không là được nữa
Tấm thân còm vùi dập cạn hơi
Ngày càng gầy yếu, mẹ ơi!
Hỡi ai vô sản, nghĩ thời ra sao?
 
Giặt giũ nhiều, mẹ còng lưng xuống
Thuở đó, tôi đâu biết rằng Người
Từng mơ áo sạch khoác ngoài
Thoảng anh bưu điện đoái hoài hỏi thăm

Ảnh đại diện

Mẹ (József Attila): Bản dịch của Thanh Sơn và Xuân Huê

Cả tuần nhớ mẹ, mẹ ơi!
Nhớ người lầm lũi cả đời đắng cay
Giặt thuê quần áo cho ai
Mà mang kẽo kẹt rổ đai nặng nề.
 
Thuở đó con dại ngô nghê
Cứ khóc, cứ nghịch chẳng hề biết chi
Đòi mẹ bỏ hết việc đi
Bế lên sân thượng những khi chơi đùa.
 
Mẹ đi lặng lẽ tay đưa
Giũ, phơi quần áo, chẳng chừa mắt trông
Chẳng mắng mỏ, cứ như không
Áo quần theo gió mênh mông bay vờn.
 
Muộn rồi dù chẳng quấy hờn
Mới hay Người vĩ đại hơn trên đời
Chỉ còn bóng mẹ xa vời
Tóc bay màu thắm cho trời thẳm xanh.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Trang trong tổng số 1 trang (8 bài trả lời)
[1]