Dưới đây là các bài dịch của Ngân Xuyên. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 3 trang (24 bài trả lời)
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Tôi lớn lên không từ tuổi thơ (Yuliya Drunina): Bản dịch của Ngân Xuyên

Tôi sinh ra không phải từ thơ ấu - Từ chiến tranh
Nên có lẽ tôi biết quí hơn anh
Niềm hạnh phúc của thanh bình yên lặng
Và ngày mỗi ngày Tôi được sống

Tôi sinh ra không phải từ thơ ấu - Từ chiến tranh
Khi đã đi qua lối mòn của người du kích
Tôi vĩnh viễn hiểu rằng
Chúng ta cần trở nên hiền lành
Với từng ngọn cỏ rụt rè nhút nhát

Tôi sinh ra không phải từ thơ ấu - Từ chiến tranh
Nên tôi lộ ra trần trụi mong manh
Trái tim bỏng trong lồng ngực lính
Và lòng tay thô tháp sần sùi

Tôi sinh ra không phải từ thơ ấu - Từ chiến tranh
Xin hãy khoan dung
Đâu phải lỗi của tôi chuyện đó.

Ảnh đại diện

Đám mây (Verner von Heidenstam): Bản dịch của Ngân Xuyên

Trong khu vườn Hasan cây mọc um tùm
Những bầy chim làm tổ ca hót tưng bừng
Có một chiếc ao to sẫm đen mặt nước
Nằm dưới hàng cây tĩnh lặng vô cùng
Nếu người nào tâm trí rỗng không
Nhìn vào ao một lúc thì sẽ thấy
Trên mặt nước như có đám mây bềnh bồng
Và chuyện một tình yêu không được đáp lại

Một cô gái da đen đứng giữa những bụi tre
Cánh tay sẫm màu lấp lánh đồ trang sức
Chiếc quạt khảm nửa mặt xà cừ
Cô dắt vào bên chiếc thắt lưng
Của một quý ông đắm say trao tặng
Vì quý yêu cô hơn mọi vật trên đời
Cô nín thở lặng im cúi xuống
Tay bám vào mặt đất bò đi
Chầm chậm theo lối mòn, không kể gì um tùm cây cỏ
Những cành cây đan nhau chằng chịt
Cũng chẳng thể ngăn cô bò về phía ao tù

Cô ngả người vòng tay ôm đầu
Nín thở chăm chăm nhìn ra mép bờ ao
Mái tóc cô xoã ra trước trán
Váy tuột quai để lộ vai trần
Đôi mắt đen của cô dâng đầy nước
Nhưng cây cỏ chim muông vẫn im phắc như tờ
Một đám mây xám tàn tro viền ánh bạc
Bay qua mặt ao thanh vắng lặng tờ


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Đêm tối (Verner von Heidenstam): Bản dịch của Ngân Xuyên

Anh rụt rè hỏi vì sao ngọn đèn
Sau cửa nhà tôi cháy sáng
Đêm nào trên đường về nhà
Anh cũng dừng lại hỏi
Đấy là điều bí mật của tôi
Tôi giữ kín trong lòng
Một câu chuyện cổ mà kể ra
Hương vị sẽ bay mất

Khi ấy tuổi trẻ và niềm vui sẽ bay qua
Cuộc đời chỉ còn những điều nghiệt ngã
Không còn người biết yêu thương
Quý trọng những anh em đồng loại của mình
Đây là điều thông thái sau cùng ta học được
"Những đứa con của Cain không được tôn trọng
Cao hơn thế nếu ngươi hiểu rõ
Từ của lòng ngươi không được vứt bỏ"

Tôi như kẻ mới học nghề
Biết cuộc đời người ta giấu kín
Anh chắc đã đoán ra bí mật của tôi
Thật vô ích nếu đem che giấu
Khi bầu trời nửa đêm quang đãng giá lạnh
Tôi mang những vị thần mới vào đời
Những vị thần tôi yêu khi vọng đến bên tai
Khúc nhạc buồn đưa tang tuổi trẻ

Nhưng đừng bò đến cửa tôi nghe
Trên con đường đêm lỡ bước
Khi tiếng bước chân thứ nhất đến bên
Các vị thần của tôi câm lặng rã rời
Giọng của thần và tiếng đàn lia
Không nghe thấy, nên nửa đêm thinh vắng
Tôi một mình quỳ gối dõi nhìn
Tôi một mình khóc trong lặng lẽ


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Ước muốn (Verner von Heidenstam): Bản dịch của Ngân Xuyên

Nếu ngươi, nếu duy nhất ngươi, có thể mãi mãi giữ được
Sắc màu tuổi trẻ. Ôi những đứa trẻ trắng tinh và đẹp đẽ
Thì hãy để Thời Gian và Cái Chết đào những cái hố sâu
Cắt rời khỏi ta những gì ta quý nhất

Cao trên sườn dốc nhà thờ những quả chuông reo
Các bạn ta nằm yên trong quan tài đang được mang đi
Ta vẫn còn nghe thấy môi người mấp máy
Giễu cợt phù du của một kiếp người

Ta những muốn chộp lấy dây chuông từ người kéo chuông
Và đuổi theo ngày giờ như chủ nhà băng qua thung lũng
Miễn là khi những ngón tay ta khô cứng
Ta vẫn thấy ngươi không già theo tháng năm

Ta không quan tâm chuyện gì xảy đến với ngươi bên cạnh ta
Mặc cho ngươi rồi lưng còng, mắt mờ, tóc bạc
Miễn một điều là ta vẫn có ngươi dìu dắt
Cánh tay trẻ trung của ngươi vẫn chìa ra bên lò sưởi cho ta

Nếu ngươi, nếu duy nhất ngươi, giữ được chẳng úa tàn
Thời hoa niên của ngươi, thì hãy cứ để ta quăng mình xuống
Biển lớp lớp sóng người - vì ta yêu quý nhất
Tuổi thanh xuân của ngươi làm lòng ta hân hoan


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Thắp những vì sao (Verner von Heidenstam): Bản dịch của Ngân Xuyên

Đây là giờ của các cô dâu và ông Tơ bà Nguyệt đã đến
Những ánh sao vì thế cũng gần hơn
Gần đến nỗi có thể kéo từ trời xuống
Đính vào chiếc mũ cô dâu
Thời gian như ngừng trôi, và gót chân chàng rể
Bay trên đườn đón gặp cô dâu
Hỡi những đứa trẻ trong đêm, những vì sao lấp lánh đêm nay
Cũng tham dự việc hoài thai ngươi đấy!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Sau nghìn năm nữa (Verner von Heidenstam): Bản dịch của Ngân Xuyên

Thoáng rùng mình trong cõi xa xăm
Một khu vườn những hàng cây rực sáng
Chẳng nhớ mình là ai, vì sao mình lại khóc?
Quên hết cả rồi như là cơn bão
Cuốn trôi mọi thế giới vào hư vô


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Con cáo ghẻ (Lennart Sjögren): Bản dịch của Ngân Xuyên

Anh, người tin vào thế giới
hạnh phúc
hãy dành thời gian nán lại
với con cáo bị ghẻ lở gặm nhấm

Anh sẽ thấy nó cuộn mình
như rắn, tự cắn da thịt mình
anh sẽ thấy một vết xước lớn
nơi vốn từng là
một cơ thể

Và những cái trứng ghẻ
kêu tanh tách
chúng vui thức dậy một lúc
giống như mọi vật sống
lấy vết thương rát bỏng
làm ngôi nhà tiện lợi của chúng

Vấn đề là
noi theo cáo làm sao đương đầu được
với cái chết chậm rãi và tả tơi của nó
mà không phải giấu mặt trong rừng

Rất lâu trước những người thợ giày Tây Ban Nha
thời Trung đại
các con vật đã chết như thế
và chúng sẽ chết như thế
và mọi người sẽ chết như thế
và cái chết của họ sẽ đầy
nỗi đau

Mây mắn nhất là
nụ cười dịu dàng
của những người tâm hồn tăm tối

Bất hạnh nhất là con cáo
với cái chết kéo dài buồn chán
thậm chí tệ hơn cả
là con ghẻ chết thiếu con cáo


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Nói với số phận (Olga Berggoltz): Bản dịch của Ngân Xuyên

Ta có nên coi khinh số phận?
  A. Pushkin

Hối hận ư? Muộn rồi. Mà hối hận điều chi?
Phải không học cách lọc lừa, xảo trá?
Phải không học cách cò kè, trả giá
Trước khi yêu thương, tin tưởng, nhận về?

Chính ngươi đã dạy ta bài học thế kia
Khi ngươi đến làm con chủ nợ
Ngươi giở trò bán bán mua mua giữa chợ
Nên đã dồn ta tay trắng cùng đường

Thì cứ bán đi theo giá thương trường
Những gì tâm hồn coi là vô giá
Ta vẫn giàu có, sạch trong và mạnh hơn tất cả
Trong cảnh khốn cùng kiêu hãnh của ta

Ảnh đại diện

Bài thơ cuộc đời (Gửi Boris Kornilov) (Olga Berggoltz): Bản dịch của Ngân Xuyên

Và tất cả đổi thay, em bây giờ đã khác
Hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa
B. K.

Vâng, em khác xưa rồi, em đã khác xưa
Ôi cuộc đời trôi sao nhanh quá
Em đã già đi, anh không nhận ra được nữa
Hay là anh còn nhận ra chăng?

Em chẳng cầu xin tha thứ nơi anh
Cũng chẳng thề nguyền những điều vụng dại
Nhưng em tin nếu anh quay trở lại
Nếu anh còn nhận được ra em
Những bực tức nhau ta sẽ nguôi quên
Ta sẽ lại cùng bên nhau sánh bước
Ta sẽ khóc như chưa bao giờ được khóc
Mà chỉ hai ta mới hiểu vì sao.


Dịch giả Ngân Xuyên dịch phần 1 của bài thơ.
Ảnh đại diện

Ngày mồng một tháng năm (Väinö Antero Kirstinä): Bản dịch của Ngân Xuyên

1.

Hôm nay ngày mồng một tháng Năm
Chúng tôi uống và cùng nhau nhảy múa

Nàng bảo tôi cởi đồng hồ đeo tay
nàng bảo không thích nghe những tiếng leng reng
Nàng lần lượt ăn hết táo nguội đến táo nóng
Cánh đồng xanh hiện con ngựa trụi trần
Ngoài trời có hàng ngàn, hàng ngàn con bò mộng
Chúng tôi ngập mình trong những đoá hồng tươi
Những ngôi nhà lắc lư trôi
Những đường nét uốn cong. Nhữn bức tường theo nhau chìm khuất
Một người lạ mặt đi qua chúng tôi


2.

Tôi đã đọc hàng ngàn cuốn sách
trang để trắng là trang đẹp nhất
đẹp hơn nhiều lần những trang có chữ viết
Tôi đã gắng công tìm hiểu xem dáng vẻ ngươi thế nào, cái chết


3.

Tôi đã biết
rằng sẽ đến ngày ngươi kéo cò khẩu súng liên thanh
rằng sẽ đến ngày ngươi nổ tung lên
rằng ngươi sẽ thiêu cháy Nội các ra tro
rằng ngươi sẽ đặt mìn trên con đường bạo chúa đi qua
khi hắn mở rộng vương quốc
và muốn thoát khỏi cái bóng của hắn
Rằng ngươi đã được ghi sẵn trên những khuôn mặt trẻ sạm đen
rằng ngươi sẽ chĩa súng vào chúng vờ như đùa
rằng chúng sẽ ngã chúi đầu vào đêm đen
đỉnh đầu tựa vào vách đá, một tấm màn
Trang để trắng bây giờ là trang đẹp
Địa ngục là một điều chắc chắn
Nào ta uống và cùng nhau nhảy múa


4.

Một chiếc tắcxi rộng
cao mười tầng và chạy nhanh
chúng tôi đi vào các khoang của nó
Bất cứ lúc nào mọi điều cũng có thể bị đe dọa
Đèn xanh đã bật - tiếp sang đèn đỏ
thanh sắt đã uốn cong
quần áo tả tơi phơi trần da thịt
Uống đi anh em ơi, trời đã chiều rồi
Đêm đang đến, đêm dài vô tận
sự bất lực biết bao giờ thôi


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Trang trong tổng số 3 trang (24 bài trả lời)
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối