Dưới đây là các bài dịch của Đặng Thế Kiệt. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 14 trang (131 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Tài mai (Cao Bá Quát): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Thử đem một nắm rắc non xanh,
Gởi tấm thanh cao hạt giống lành.
Nhớ nhé mai này xuân nở thắm,
Vì người quẫy bút vẽ nên tranh.

Ảnh đại diện

Xuân dạ (Nguyễn Du): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Đêm đen, xuân sắc biết tìm đâu
Cửa nhỏ mở ra liễu sẫm màu
Lặn lội bệnh theo ngày tháng mỏi
Gió mưa xuân vắng bóng đêm thâu
Xứ người bao nả, đèn rơi lệ
Quê cũ muôn xa, nguyệt gởi sầu
Cách xóm Nam Đài sông nước thẳm
Lạnh vèo một tiếng biệt xưa sau.

Ảnh đại diện

Đối tửu (Nguyễn Du): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Ngồi nhìn song vắng rượu say
Bao nhiêu hoa rụng trên này cỏ non
Bây giờ nốc cạn chén ngon
Mồ xanh giọt rượu ai còn rưới cho
Mùi hương xuân sắc phai mờ
Bóng chim tăm cá bạc phơ mái đầu
Ước chi thơ túi rượu bầu
Trăm năm mây nổi quên sầu mênh mang.

Ảnh đại diện

Bát muộn (Nguyễn Du): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Thềm ngọc mười năm phủ bụi mù
Thành xưa một nửa thảy hoang vu
Côn trùng chim chóc bay đâu hết
Trời đất máu me vấy thãi thừa
Binh lửa quê hương vài giọt lệ
Bạn bè thân quyến mấy hàng thư
Cá rồng lặng lẽ đêm thu vắng
Trăm mối u buồn mãi chửa bưa.

Ảnh đại diện

Ký hữu (Loạn hậu thân bằng lạc diệp không) (Nguyễn Trãi): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Sau loạn thân bằng lá rụng trơn
Bên trời tin tức bặt chim hồng
Đêm mưa quê cũ mơ canh cánh
Quán trọ lòng thơ dế nỉ non
Đỗ Phủ bao giờ quên đất tổ
Quản Ninh còn mãi nhớ quê hương
Trong thành bạn cũ ai thăm hỏi
Xin nói... phương xa ngọn cỏ bồng.

Ảnh đại diện

Quy Côn Sơn chu trung tác (Nguyễn Trãi): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Mười năm phiêu giạt bồng bèo,
Mong về phất phất cờ treo gió lùa.
Đi tìm làng cũ trong mơ,
Luống đem nước mắt rửa mồ tổ tiên.
Sau cơn binh lửa muộn phiền,
Non sông đất khách một niềm khôn nguôi.
Tấc lòng cố quốc ngùi ngùi,
Cửa thuyền trở gối sáng trời không hay.

Ảnh đại diện

Trệ khách (Nguyễn Du): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Vũng biển chần chờ đã bấy lâu
Đêm thanh chia sẻ biết ai đâu
Sông Ngân rợn tiếng chim hồng khóc
Trống ải run lòng gió hạ đau
Kẻ bước đường cùng vời mộng đẹp
Trời đưa bể khổ giục chân mau
Bụi đời vất vưởng bầy xương xẩu
Tóc rối buồn dâng khách gối đầu.

Ảnh đại diện

Lưu Nguyễn tái đáo Thiên Thai bất phục kiến chư tiên tử (Tào Đường): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Trở lại Thiên Thai hỏi Ngọc Chân
Rêu xanh đá trắng hóa sa trần
Sênh ca tịch mịch hang sâu lạnh
Mây hạc tiêu điều xóm cũ không
Cây cỏ sắc hương đâu thuở trước
Khói sương phiếu diễu chẳng hơi xuân
Hoa đào nước suối còn y đó
Chén rượu ai mời, ơi cố nhân

Ảnh đại diện

Dương phụ hành (Cao Bá Quát): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Thiếu phụ phương Tây áo trắng tuyết,
Vai chồng ngồi tựa dưới vầng nguyệt.
Nhìn thuyền Nam đến rực hoa đèn,
Kéo áo nói chồng câu nhỏ nhít.
Chén sữa thờ ơ cầm một tay,
Phải chăng gió biển lạnh đêm nay.
Nghiêng mình cô muốn chàng nâng dậy,
Có biết người Nam ly biệt đây.

Ảnh đại diện

Đạo phùng ngã phu (Cao Bá Quát): Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Lủi thủi ai đi đó,
Áo rách nón tả tơi.
Chợt từ phía nam lại,
Đến ta than mấy lời.
Hỏi ông có gì lo,
Nói rằng khó khăn mãi.
Nhà nghèo nghề thuốc bói,
Lang thang đến kinh đô.
Kinh đô không người bệnh,
Thầy thuốc mọc như nấm.
Linh đinh ngóng lối về,
Quê nhà mây thăm thẳm.
Hai ngày, đem cầm tráp,
Ba ngày, ăn cũng thôi.
Gặp người chỉ mừng hụt...
Nói thêm đã nghẹn lời.
Thôi, ông đừng khóc nữa,
Một bữa đây cùng vui.
Trăm năm như quán trọ,
Ung dung được mấy người.
Thong thả, đừng vội nuốt
Ngốn đầy bụng không tốt.

Trang trong tổng số 14 trang (131 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối