Trang trong tổng số 17 trang (169 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Bài ballad về tình yêu (Vladimir Vysotsky): Bản dịch của Nguyễn Lương Thanh

Khi dòng nước của cơn Đại hồng thủy
Quay trở lại lần nữa với bến bờ
Thì từ bọt của dòng nước xưa kia
Tình yêu thoát lên bờ trong lặng lẽ
Và tan trong không khí đến hạn kỳ
Mà hạn kỳ thì có nhiều vô kể.

Và hãy vẫn còn những người ngớ ngẩn
Thở đầy căng cái thứ hỗn hợp này
Họ không chờ hình phạt hay phần thưởng
Mà chỉ nghĩ rằng hít thở vậy thôi
Họ rơi vào nhịp thở không bằng phẳng
Nhịp thở như vầy – nhịp thở chơi vơi.

Tôi trải giường cho những kẻ đang yêu
Để họ hát cả ngoài đời, trong mộng!..
Tôi đang thở  – nghĩa là tôi đang yêu!
Tôi đang yêu – nghĩa là tôi đang sống!

Và sẽ có nhiều giang hồ phiêu bạt:
Xứ sở tình yêu, xứ sở mênh mông!
Tình thử thách những hiệp sĩ của mình
Cứ mỗi ngày vặn hỏi càng nghiêm khắc:
Tình đòi hỏi chia ly và khoảng cách
Không nghỉ ngơi, không cho ngủ cho yên.

Nhưng không quay lại những kẻ điên cuồng
Mà họ bằng lòng trả bằng mọi giá
Sẵn sàng mạo hiểm cả cuộc đời mình
Để cho không làm rách và để giữ
Sợi chỉ thần tiên, sợi chỉ vô hình
Mà người ta đã căng ra giữa họ.

Tôi trải giường cho những kẻ đang yêu
Để họ hát cả ngoài đời, trong mộng!..
Tôi đang thở  – nghĩa là tôi đang yêu!
Tôi đang yêu – nghĩa là tôi đang sống!

Nhưng có khối kẻ chết ngạt vì tình
Gọi tình yêu nhưng chưa từng gọi đến
Biết bao nhiêu trống vắng với tin đồn
Nhưng tổng số này ngâm trong máu nóng.
Còn ta đặt những ngọn nến đầu giường
Thờ những kẻ chết mà chưa được nhận.

Linh hồn họ trong cỏ hoa thơ thẩn
Giọng nói rồi sẽ hòa nhập cùng nhau
Và một nhịp thở cùng chung vĩnh viễn
Thổn thức trên môi – khi họ gặp nhau
Trên bến đò ngang run rẩy, trên cầu
Và trên những ngã tư đời chật lắm.

Cơn gió mát làm say người được chọn
Quấn bàn chân, làm người chết hồi sinh
Bởi vì rằng, nếu như bạn chưa từng
Yêu – nghĩa là chưa thở và chưa sống.

Ảnh đại diện

“Ta không cần cốt truyện và tình tiết...” (Vladimir Vysotsky): Bản dịch của Nguyễn Lương Thanh

Ta không cần cốt truyện và tình tiết
Vẫn biết ra tất cả mọi điều mà.
Tôi cho quyển sách trên đời hay nhất
Là quyển sách luật hình sự của ta.

Và nếu như hôm nào không ngủ được
Hay gương mặt không có vẻ cồn cào
Tôi mở bộ luật, bất kể trang nào
Nhưng mà tôi không thể nào đọc hết.

Tôi không khuyên bè bạn những lời khuyên
Nhưng biết họ chiếm đoạt trong danh dự.
Và tôi mới vừa đọc về chuyện ấy:
Không dưới ba, và không quá mười lần.

Những dòng giản đơn, bạn hãy nghĩ xem
Có chuyện tình mọi quốc gia, thời đại
Họ có quán ván, dài như dòng ấy
Có đánh nhau, bài bạc lẫn dối gian.

Giá trăm năm không thấy những dòng này
Sau mỗi dòng tôi thấy từng số phận!
Tôi mừng khi bài viết không đạt lắm
Vì dù sao, có ai đó gặp may…

Và con tim như con chim bị thương
Khi tôi bắt đầu mở bài ra đọc
Thì máu nóng rào rạt trên thái dương
Như khi người ta đến nhà dọn rác.

Ảnh đại diện

“Đâu có chuyện gì để nói với em!...” (Vladimir Vysotsky): Bản dịch của Nguyễn Lương Thanh

Đâu có chuyện gì để nói với em!
Em đằng nào cũng nói điều vớ vẩn
Thà anh đi rủ bạn bè đánh chén
Họ có nhiều ý nghĩ trọng đại hơn.

Chuyện trò của họ nghiêm túc đàng hoàng
Thí dụ như chuyện ai người uống giỏi.
Bạn bè anh có tầm nhìn rộng rãi
Từ rương hòm đến tiệm tạp hóa con.

Chuyện của bọn anh thô kệch, thẳng thừng
Mọi vấn đề giải quyết bằng chén rượu:
Như tìm ở đâu mấy đồng còn thiếu
Ai chạy đi mua rượu – nếu đủ tiền.

Biết nghĩ gì cho em để thanh minh!
Khi buổi sáng em cho anh kvas
Trí tuệ chúng mình mỗi người mỗi khác
Em cần nâng học vấn của mình lên!

Ảnh đại diện

“Mỗi con người với hờn giận của mình...” (Vladimir Vysotsky): Bản dịch của Bản tiếng Anh

Thank Thee, O Lord, for Thy grace,
That with time we forget any woe.
But what troubles me doesn’t melt
As if it’s the eternal snow.

It doesn’t melt even in summer
In the mid-day heat,
And I do know that this trouble
Forever will be with me.

Ảnh đại diện

“Mỗi con người với hờn giận của mình...” (Vladimir Vysotsky): Bản dịch của Nguyễn Lương Thanh

Mỗi con người với hờn giận của mình
Thời gian trôi đi – người ta quên vội
Nhưng nỗi buồn tôi – như tuyết vĩnh hằng
Không hề tan chảy, không hề tan chảy.

Không tan chảy, ngay cả trong mùa hạ
Ngay giữa buổi trưa nóng bức, oi nồng
Và tôi biết rằng: nỗi buồn như thế
Đành mang theo mình suốt cả trăm năm.

Ảnh đại diện

“Tôi yêu phụ nữ và thích tán tỉnh...” (Vladimir Vysotsky): Bản dịch của Bản tiếng Anh

I was into women and flirtation
And each day had more than my fair share;
There were scores of tales in circulation all around me
All about my personal affairs.

And one day by chance along the highway
By the sea - where dangers can be rife -
I met one of many who came my way
On the rocky road that was my life.

There was not a girl who’s heart was bigger,
With so free and generous a soul,
And she’d got a lovely, curvy figure -
While as for me, I’d pockets full of holes.

But she needed rings and things as presents,
Brand-new perfumes, restaurants each night;
In return she’d give you something pleasant
From her range of dubious delights.

She said: "Come on, Vasya, let’s canoodle -
Take my precious body on a plate."
I said: "Okay, for a hundred roubles -
Or for more, I’ll bring along a mate."

Ah, but women without careful handling
Champ the bit and rear like angry steeds.
It was maybe my misunderstanding,
For she took offence and took her leave.

In a month my worries proved unfounded;
In a month she once more came to call.
I would say, there’s no two ways around it,
That the price had pleased her after all.

Ảnh đại diện

“Tôi yêu phụ nữ và thích tán tỉnh...” (Vladimir Vysotsky): Bản dịch của Nguyễn Lương Thanh

Tôi yêu phụ nữ và thích tán tỉnh
Cứ mỗi ngày với người mới không thôi
Còn thiên hạ lại cứ ưa truyền miệng
Về những chuyện tình, ân ái của tôi.

Có một hôm trên một con đường nhỏ
Gần biển nên không phải chuyện đùa chơi
Tôi đã gặp một người trong số họ
Trên con đường đời sôi nổi của tôi.

Nàng của tôi có tâm hồn rộng mở
Và một tư chất hào phóng, thênh thang
Nàng của tôi – có dáng hình tuyệt mỹ
Nhưng trong túi tôi không có một đồng.

Còn nàng cần nhẫn vàng làm quà tặng
Ăn uống nhà hàng và tặng nước hoa –
Đem đổi lại – một ít nhiều sung sướng
Của dịch vụ nhưng còn lắm nghi ngờ.

Nàng bảo tôi: “Vasya yêu mến
Em trao anh thứ quí giá nhất đời!”
Tôi trả lời: “Có một trăm rúp thôi
Còn nếu hơn – cưa đôi cùng đứa bạn!”

Phụ nữ giống như những con ngựa dữ
Cắn liên hồi hàm thiếc, thở phì phì
Có thể có điều gì tôi không rõ
Nhưng nàng phật lòng nên vội bỏ đi.

…Một tháng sau cơn xúc động dịu đi
Một tháng sau tôi thấy nàng lại ghé
Khi đó tôi có cảm giác như là
Nàng đồng ý với giá mà tôi trả.

Ảnh đại diện

Tôi yêu em bây giờ (Vladimir Vysotsky): Bản dịch của Bản tiếng Anh

I love you here and now,
not secretly - for show;
I’m burning in your rays - neither before nor after.
I do not want the past, the future I don’t know.
I love you here and now, with tears and with laughter.

"I loved you" is so sad,
it’s colder than the dead,
All tenderness in me it will hamstring and kill, -
Although it was the poet of poets who said,
"I loved you once: that love, perhaps, is still..."1

They speak thus of the faded and the lost,
There’s pity here, a touch of condescension,
As for a king long from the throne removed.
There is a mild regret here for the past,
A longing slightly marred by apprehension,
A sort of faint distrust towards "I love."

I love you here and now,
without a stain or loss.
This is my day and age - I shall not slash my veins!
At present, during, now and in the course -
The future leaves me cold, the past won’t come again.

I’ll swim or wade or crawl
to you - then come what may!
Lugging my fetters and a heavy yoke.
Cut off my head, but never make me say
"I shall" after "I love", please, not even in joke.

About "I shall" there’s bitterness, alas,
It’s like a forgery, or some such disgrace,
A hatch to use when it suits you to go,
Clear poison at the bottom of the glass;
A slap in honest present tense’s face,
A twinge of doubt about "I love you" now.

My French dream makes no sense,
I struggle with each tense,
The future is all wrong, and in the past I stammer.
I’m pilloried, it seems, in every sense.
I’m locked behind the barrier of grammar.

This barrier, I guess,
is worse than any fence.
But we shall seek and find a way from this impasse.
I love you, dear, in every blessed tense -
Even the future, and the compound past!

Ảnh đại diện

Tôi yêu em bây giờ (Vladimir Vysotsky): Bản dịch của Nguyễn Lương Thanh

Tôi yêu em bây giờ
Công khai – không hề bí mật
Cháy trong ánh sáng của em – không “sau”, không “trước”.
Cười hay khóc, nhưng tôi yêu bây giờ
Trong quá khứ - không muốn, còn tương lai – không biết.

Trong quá khứ là “tôi đã yêu em” –
Đau buồn hơn cả ngôi mộ người đã chết
Tất cả sự dịu dàng trong tôi như bị trói tay chân
Mặc dù nhà thơ của mọi nhà thơ từng viết:
“Tôi đã yêu em… và có lẽ tình…”

Người ta nói như thế về cái đã héo tàn
Và trong đó lòng trắc ẩn có nghĩa là độ lượng
Giống như đối với ông vua đã bị truất quyền.
Trong đó có lòng thương về sự khao khát không còn
Nơi mà sự khát khao đã không còn nhanh nhẹn
Và có vẻ như không tin đối với “tôi yêu em”.

Tôi yêu em bây giờ –
Không vết nhơ, không mất mát
Thế kỷ của tôi là bây giờ - tôi không cắt tĩnh mạch!
Trong thời gian, trong sự tiếp tục, bây giờ -
Tôi không thở bằng quá khứ và tương lai không cuồng nhiệt.

Tôi bơi qua, lội qua và đi đến
Với em – dù cho có bị chặt đầu!
Với xích dưới chân và những quả cân trọng lượng
Chỉ mong em đừng bắt ép gì nếu em nhầm lẫn
Để sau “tôi đang yêu” tôi thêm vào “sẽ vẫn còn yêu”.

Có cay đắng trong “tôi sẽ”, mới lạ lùng sao
Chữ ký giả mạo và lỗ đục sâu
Và khe hở rút lui để làm dự trữ
Dưới tận đáy ly sâu nọc độc không màu.
Và giống như điều sỉ nhục cho thì hiện tại
Nghi ngờ “tôi đang yêu” ngay lúc này sao.

Tôi nhìn giấc mơ Pháp
Với đủ kiểu thời gian
Nơi mà cả quá khứ lẫn tương lai đều khác.
Tôi cảm thấy như đang bêu xấu mình
Trước hàng rào ngôn ngữ tôi đành bất lực.

Ái chà, sự khác biệt trong nhiều ngôn ngữ
Không có vị trí – mà thất bại hoàn toàn
Nhưng lối thoát cả hai đứa sẽ đi tìm.
Tôi yêu em và trong những thời gian phức tạp –
Và trong tương lai, và ở trong quá khứ này em.

Ảnh đại diện

Khúc lãng mạn (Vladimir Vysotsky): Bản dịch của Bản tiếng Anh

She was so beautiful, so stately and so grand,
And cleaner than the freshly fallen snow...
Alas! Today her letter burns my hand,
From it a bitter truth I’ve come to know!

If she was true - I didn’t ever ask her,
I see her love was just the mask she wore...
This time I’m facing a complete fiasco,
I’ll never let it happen any more!

“My days are numbered!” - to myself I said,
Her infidelity is torturous and ripping;
I squeezed the letter as a viper’s head -
And from that page black venom started dripping!

I run from pain, distress and devastation,
The wind will wipe my tears if I weep;
My horse is flying faster than frustration,
My hasty tracks the blizzard won’t sweep!

The pallid sky above me sadly shrinks,
I rid myself of tokens of woe -
Of dazing daisies, whithered naked pinks,
And tears, mingled with the melting snow!

Don’t cry - for your misfortunes no one cares,
I won’t take anything, yet nothing will I give!
I rush on forward, seeking new affairs,
In which I’ll win, or else why should I live?

Trang trong tổng số 17 trang (169 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: