Theo "Giai thoại văn học Đường" của Lê Văn Đình:
"Toàn Đường Thi thoại" có chép:
Bài thơ "Hà mãn tử" của Trương Hỗ được truyền vào tận cung vua. Đường Vũ Tông nghe tiếng, đòi đội Lê Viên, lệnh hát ngay khúc hát này. Tài nhân họ Mạnh vâng mệnh hát. Chỉ hát đến câu thứ ba: "Nhất thanh hà mãn tử", thì đứt hơi, ngã lăn ra điện. Nhà vua cho gọi thái y đến chạy chữa; Thái y khám xong tâu:
- Mạch thì còn nóng nhưng ruột đứt hết cả rồi!