Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bài hát về con chó mẹ (Sergei Yesenin): Bản dịch của Tế Hanh

Một buổi sáng mai bên vựa lúa
Cỏ lên óng ả một màu vàng
Một con chó mẹ vừa sinh đẻ
Lông hung hung bảy chú chó con.

Suốt ngày chó mẹ nằm âu yếm
Lưỡi như cái mũ liếm đầu con
Dưới cái bụng nóng tuyết tan rã
Như một con suối chảy thành dòng.

Chiều về khi những con gà mái
Đi tìm chỗ ngủ nhảy lên sào
Ông chủ mặt mày đầy bóng tối
Bắt cả chó con cho vào bao.

Chó mẹ chạy theo trên tuyết lạnh
Cố gắng theo cho kịp chủ nhà
Và như thế kéo dài như thế
Tuyết dưới bàn chân cứ chảy ra.

Chó mẹ lê tấm thân trở lại
Mồ hôi như vã khắp bên sườn
Mặt trăng đã ló trên mái rạ
Giống như con chó nhỏ yêu thương.

Chó mẹ ngước mặt nhìn lên trời
Tiếng rú kêu gào dội khắp nơi
Mảnh trăng vẫn trôi giữa khoảng trống
Cuối cùng lặn khuất ở sau đồi.

Và như lũ trẻ con tinh nghịch
Ném vào hòn đá để trêu chơi
Hai giọt nước mắt của chó mẹ
Giống như hai hạt sao vàng rơi

Ảnh đại diện

Thư gửi mẹ (Sergei Yesenin): Bản dịch của fanvboys

Mẹ có còn sống chăng! mẹ của con ?
Con vẫn sống đây! mẹ ơi, chào mẹ !
Con hằng mong vào mỗi buổi chiều đến
Ánh hoàng hôn toả mãi mái nhà xưa.

Mẹ ơi! phải chăng người ta bảo
Mẹ buồn phiền lo lắng quá đổi về con
Rằng mẹ luôn dạo bước trên đường vắng
Khoác lên người chiếc áo choàng cũ xưa.

Và trong buổi chiều tỉnh lặng
Mẹ chỉ thấy một cảnh hải hùng
Kẻ nào đó vừa đâm trúng tim con
Giữa lúc con trong cơn say bíu xũi.

Chẳng có gì đâu. xin mẹ hãy bình tâm
Đó chỉ là chuyện đời bịa đặt
Con phải đâu kẻ rượu chè be bét
Đến nổi chết ko thấy mẹ, mẹ ơi!.

Con vẫn như xưa ngoan hiền dể thương
VẪn như xưa chỉ mong ước một điều
Sớm thoát khỏi nổi buồn đau đè nặng
Để quay về bên cạnh me ngày xưa.

Con sẽ về khi vào mùa xuân đến
Mãnh vườn ta kết trái đươm hoa
Chỉ có diều, mẹ đừng như tám năm xưa củ
Mỗi sáng sớm đừng đánh thức chi con.

Đừng thức dậy khi ước mơ đã tắt
Đừng gợi chi mông ước đã không còn
Đời con nay phải trả qua quá sớm
Nỗi nhọc nhằng ám ảnh mãi đời con.

Xin Mẹ đừng dạy con nguyện cầu. Không cần đâu mẹ!
Quay về quá khứ chẳng được nữa đâu
Giờ chỉ Mẹ là niêm vui duy nhất
Chỉ mình Mẹ mới cứu nổi đời con.

Mẹ hãy quên đi những lo âu, Mẹ nhé !
Đừng phiện muộn lo lắng cho con
Mẹ chớ nên dạo bước trên dường vắng
Khoác lên người chiếc áo choàng cũ xưa.

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: