Trang trong tổng số 3 trang (25 bài trả lời)
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Gửi Nguyễn Trọng Tạo (Nguyễn Khắc Thạch): Cám ơn Nguyễn Khắc Thạch bạn tôi.

TẢN MẠN THỜI TÔI SỐNG

1.

Những bông hoa vẫn cứ nở đúng mùa
Như thời đã đi qua, như thời rồi sẽ đến
Nhưng cái thời tôi sống
hẳn khác xưa
Trong bài hát thêm bom rơi, và súng

Anh yêu em anh phải đi ra trận
Vợ yêu chồng biết chờ đợi, nuôi con
Đất yêu người đất nhận làm lá chắn
Hai mươi năm không nguôi lửa chiến trường

Hai mươi năm không ngày nào vắng người chết đạn
Khăn tang bay người sống trắng mái đầu
Đâu cũng gặp những nghĩa trang liệt sĩ
Chiến tranh chấm dứt rồi mà nào dễ tin đâu!

2.

Những bông hoa vẫn cứ nở đúng mùa
Nhưng màu hoa thời tôi thì có khác
Xe đến công trường bay mù bụi cát
Màu hoa thường lấm bụi suốt mùa khô

Lúa ngậm đòng lụt bão đến xô bồ
Nhà đang dựng thiếu xi măng, thiếu gạch
Bao đám cưới chưa có phòng hạnh phúc
Mây ngổn ngang lam lũ những dáng người

Anh nhớ em nhớ về phía cuối trời
Nơi đất mới khai hoang chân em dầm trong đất
Em nhớ anh nhớ về nơi bóng giặc
Cứ rập rình quanh cột mốc đêm đêm

Gió thầm thào như chẳng thể nguôi yên
Gạo thịt cửa hàng nhiều khi không đủ bán
Con phe sục khắp ga tàu bến cảng
Giá chợ đen ngoảnh mặt với đồng lương…

Có bao người ước cuộc sống bình thường
Như một thuở xa xôi mình đã có
Thuở miếng ăn không phải bàn đến nữa
Thuở chiến tranh chưa chạm ngõ nhà mình

Có bao người bạc bẽo với quê hương
Thả số phận bập bềnh vào biển tối
Thời tôi sống có bao nhiêu câu hỏi
Câu trả lời thật không dễ dàng chi!...

3.

Những bông hoa vẫn cứ nở đúng mùa
Chỉ vết thương rồi thời gian làm sẹo
Vầng trăng mọc vào thơ mỗi ngày dường đổi mới
Người lo toan vầng trăng chẳng yên tròn

Tôi sống thời không thể đứng quay lưng
Bao biến động dễ đâu nhìn thấy được
Bờ thẳng hơn những cánh đồng hợp tác
Đê sông Hồng sau mùa lũ thêm cao

Tàu ngoài khơi vừa phát hiện mỏ dầu
Đập thuỷ điện sông Đà đang xây móng
Tờ báo đẫm mồ hôi bỗng sáng dòng tin ngắn:
“Nhà máy giấy Bãi Bằng vừa ra mẻ đầu tiên”

Thời đã qua sẽ chẳng khỏi ngạc nhiên
Nếu trở lại bây giờ vẫn quần nâu dạo phố
Thời tôi sống cả đến bầy em nhỏ
Diện quần bò nhảy theo điệu nhạc vui…

Đài thêm nhiều những bài hát yêu nhau
Những điệu múa ba-lê hồng hào thêm sân khấu
Cái mới đến ngỡ ngàng rồi nhập cuộc
Báo bớt trang báo thêm chút thơ tình

Thơ chưa hay thì thơ nói thật lòng
Ai giả dối rồi biết mình lầm lỗi
Thời tôi sống có bao nhiêu câu hỏi
Câu trả lời thật không dễ dàng chi!...

4.

Khi đang đắm yêu nào tin được bao giờ
Rồi một ngày người yêu ta đổi dạ
Rồi một ngày thần tượng ta tan vỡ
Bạn bè thân thọc súng ở bên sườn

Sau cái bắt tay xoè một lưỡi da giao găm
Kẻ tình nguyện giữ nhà muốn chiếm nhà ta ở
Tấm ảnh Mao treo lẫn màu cờ đỏ
Tay ta treo đâu nghĩ có một lần!...

Như con chiên sung đạo chợt bàng hoàng
Nhận ra Chúa chỉ ghép bằng đất đá
Thời tôi sống thêm một lần súng nổ
Trái tim đau rỏ máu dọc biên thuỳ…

5.

Rồi thời gian qua đi rồi tuổi trẻ qua đi
Ai sau tôi ở vào thời sắp đến
Thời không còn khổ đau thời không còn nghèo túng
Đọc thơ tôi xin bạn chớ chau mày.

Bạn hãy quên đi vất vả những hàng ngày
Bao lo lắng đời thường từng làm tuổi xanh ta bạc tóc
Chỉ Hy vọng và Niềm tin giúp ta thêm sức lực
Câu thơ này xin bạn nhớ giùm cho:

Những bông hoa vẫn cứ nở đúng mùa!...


Hà Nội, tháng 6.1981
NGUYỄN TRỌNG TẠO
Ảnh đại diện

Không đề 21 (Trần Hữu Thung): Sai chữ vè ở câu 1

Gặp bạn đầu xuân trên bè xuôi

(Phải là chữ bè mới đúng: bè là bè tre, bè gỗ... xuôi theo dòng nước sông.

Ảnh đại diện

Tản mạn thời tôi sống (Nguyễn Trọng Tạo): Nhờ admin sửa chữ "màu" thành chữ "mùa"

Đê sông Hồng sau mùa lũ thêm cao

Ảnh đại diện

“Ta là ai? Là gì? Ta là kẻ mộng mơ...” (Sergei Yesenin): Bản dịch của Hồng Thanh Quang

Ta là ai? Ta là chi? Chỉ là người huyễn tưởng
Quầng mắt xanh lạc mất giữa sương mù.
Ta đã sống kiếp này như tiện thể,
Cùng bao người trong cõi thế phù du.

Và hôn em cũng chỉ vì ta đã
Hôn bao người vầy vậy thành quen.
Và ta nói những lời ân ái quá
Cũng tựa hồ quệt những que diêm.

“Quý giá ạ!”, “Yêu thương ơi”, “Mãi mãi!”
Nhưng trong lòng luôn ngán ngẩm làm sao.
Khi cảm xúc ở trong mình héo úa,
Sự thật kia ai tìm được thế nào.

Chính bởi thế hồn ta hờ hững lắm,
Không khát khao, không muốn lửa trào tuôn,
Em chỉ là cây bạch dương di động
Cho bao người và cho nốt ta luôn.

Nhưng mãi khát kiếm tìm thân thương nhất
Và đớn đau trong kìm hãm u lì,
Ta chẳng chút hờn ghen em chi cả,
Chẳng khi nao ta quở trách em gì.

Ta là ai? Ta là chi? Chỉ là người huyễn tưởng
Quầng mắt xanh lạc mất giữa sương mù.
Và ta đã yêu em như tiện thể
Cùng bao người trong cõi thế phù du…

Ảnh đại diện

Nhà thơ thuở ấy (Nguyễn Trọng Tạo): Trao tặng nhân dân Phú Thị bài thơ

Sáng 06/03/2015, Hội nghị quốc tế quảng bá văn học Việt Nam lần thứ III, Liên hoan thơ châu Á – Thái Bình Dương lần thứ II gồm 43 quốc gia, đã tổ chức lễ dâng hương danh nhân Cao Bá Quát tại xã Phú Thị, huyện Gia Lâm, Hà Nội. Mình bận không dự được, gửi tới bài thơ kính dâng Thánh Quát, và được bà Chủ tịch Hội Nhà văn Lào, Phiulavanh Luangvanna thay mặt các nhà thơ trao tặng nhân dân Phú Thị bài thơ này.

https://nhathonguyentrongtao.files.wordpress.com/2015/03/khungvuongcaobaquat.jpg?w=657&h=657

http://vanvn.net/upload/news/Anh_Thu_Gian/1._cao_ba_quat_1.JPG
Nhà văn Lào, Phiulavanh Luangvanna (bên phải) thay mặt các nhà thơ quốc tế trao tặng nhân dân Phú Thị bài thơ về danh nhân Cao Bá Quát của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo.

Ảnh đại diện

Những dòng chữ chảy mãi (Anh Chi): Lỗi chính tả

Tên bài thơ đúng là:
Những dòng chữ chảy mãi

Chính tả:
Tôi bây giờ và những đôi muôn sau - sửa đôi thành đời

Ảnh đại diện

Thanh bình điệu kỳ 1 (Lý Bạch): Bản dịch của Nguyễn Trọng Tạo

Mây ngỡ áo xiêm, hoa tưởng mặt
Gió rung hoa đẹp ánh sương cài
Không phải là tiên nơi Quần Ngọc
Cũng gặp dưới trăng chốn Dao Đài.

Ảnh đại diện

Trái tim - tình yêu và lá chắn (Nguyễn Trọng Tạo): Cám ơn

Cám ơn hảo liễu đã đăng giúp anh trang thơ từ Báo Tiền phong, số 2671, ngày 22-5-1979.
Chúc em năm mới nhiều may mắn, tốt đẹp và an lành.

Ảnh đại diện

Khoảnh khắc (Nguyễn Trọng Tạo): Bài thơ tặng bạn thơ

Đây là bài thơ tôi viết tặng nhà thơ Thanh Thảo (tên thật là Hồ Thành Công). Thanh Thảo là nhà thơ nổi tiếng, ông dấn thân cho thơ ca vì cuộc sống, muốn đi tới tận cùng những cảm xúc và suy nghĩ của mình. Đó cũng là tâm niệm của tôi, cái gì cũng phải tới tận cùng, không nửa vời.
Chính vì vậy mà những hình ảnh trong bài thơ đều nói tới đáy và đỉnh, lành nguyên và vò xé như xé lòng mình ra mà sống. Tuy vậy những cái chưa đạt được điều đó khi viết, rồi nó cũng trở thành "bột giấy" mà thôi.
Và hình ảnh cuối cùng là "tia chớp". Tia chớp phát sáng tận cùng cuộc đời ánh sáng của nó rồi tắt. Tia chớp cũng là đời người vậy.
Cám ơn bạn đã đọc và hỏi về bài thơ.

Ảnh đại diện

Cánh buồm (Mikhail Lermontov): Bản dịch của Nguyễn Trọng Tạo

Cánh buồm trắng đơn chiếc
Giữa sương mù biển xanh
Tìm gì nơi xứ lạ
Sao bỏ quê hương mình?

Sóng xô và gió giật
Vặn cột buồm ngả nghiêng
Không chối từ hạnh phúc
Cũng chẳng phải kiếm tìm.

Bỗng trên đầu vàng nắng
Dưới thuyền ngời biển xanh
Buồm lại mong bão đến
Trong bão có yên lành!

Trang trong tổng số 3 trang (25 bài trả lời)
[1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: