Trang trong tổng số 178 trang (1773 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Quan san nguyệt (Lý Bạch): Bản dịch của Minh Sơn Lê

Trăng soi vằng vặc núi Thiên San
Giữa mây lồng lộng biển mênh mang
Gió xa ngàn dặm trường rong ruổi
Thổi đến bên vòm Ngọc Môn quan.
Bạch Đăng đồn trú bầy Hán quân
Thanh Hải, Hồ man nấp quây quần
Xưa nay vẫn là nơi chiến địa,
Không thấy ai về với toàn thân.
Người lính biên thuỳ ngắm trời xa
Nét mặt sầu đau nỗi nhớ nhà
Lầu cao có ai khi đêm xuống
Chẳng thể an lòng mà xót xa.

Ảnh đại diện

Vũ trung hoa - Xuân dạ hoài tình nhân (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Minh Sơn Lê

Chiếc bàn ngọc ánh trăng xuyên
Quanh quanh nhà cửa một miền thê lương
Song thưa treo mảnh sầu vương
Chúa hoa khao khát vào cơn ngủ vùi
Nghe trong hồn phách rối bời
Tiếng con chim nhạn sợ trời đêm sương
Hận lòng cách biệt dặm trường
Nghĩ thời gian hờ hững tuôn đi hoài
Mặt hoa cũng thấy hao gầy
Lỡ lầm bởi kẻ miệt mài phong lưu

Ảnh đại diện

Thiềm cung khuê oán - Xuân dạ hoài tình nhân (Đặng Trần Côn): Bản dịch của Minh Sơn Lê

Trăng ngà phủ bóng tùng xanh
Tiếc sao một khoảng thời gian ngàn vàng
Trôi qua khoảnh khắc ngàn vàng
Côn trùng bên gối ngỡ ngàng thở than
Tỏ bày một tấm lòng xuân
Hồn xuân thôi thúc bâng khuâng nỗi tình
Suốt năm canh ngủ một mình
Ấm êm một nửa thân hình trong chăn
Lạnh lùng một nửa tấm chăn
Nhớ thương nhau mộng cùng lân la về
Sợ vì giá lạnh lê thê
Tỉnh vì giá lạnh tứ bề giăng giăng
Nỗi thê lương mãi giam cầm
Niềm thương nỗi nhớ
Âm thầm ngóng trông

Ảnh đại diện

Gửi một người ra đi (Edgar Allan Poe): Bản dịch của Minh Sơn Lê

Dấu yêu! Kỷ niệm đôi ta
Giống như xứ đảo mù xa diễm tình
Ở vùng biển cảnh linh đình -
Cùng đại dương nổi lôi đình có khi
Bão; nhưng đâu đó, có thì
Bầu trời thanh thản nhu mì triền miên
Hòn đảo tươi cười như nhiên.
Giữa niềm thống thiết ưu phiền bao quanh
Đường trần tôi cứ quẩn quanh,
(Đường buồn, ôi hỡi, xây thành mọc lên
Bông hồng đơn lẻ chẳng nên!)
Hồn tôi dẫu cũng có niềm ủi an
Có em; trong giấc mơ màng
Dịu dàng trong chốn địa đàng thảnh thơi.

Ảnh đại diện

Một bài sonnet, gửi quý cô, Mary Wroth (Ben Jonson): Bản dịch của Minh Sơn Lê

Tôi là tình nhân và luôn thể hiện,
Những vần điệu này, không thiếu âm thanh,
Từ bản sonnet cho em, tôi trở thành
Một người tình, và nhà thơ nữa đó.
Nàng thơ ơi, nợ em mà xấu hổ
Ân sủng thật ban; một số thôi mà
Cảm giác đam mê, người khác trải qua
Cả tim óc; giờ đây cần phải biết:
Trong thơ em toàn khí tài la liệt,
Lửa, chắn thân, ống mủi tên và cung,
Mắt chàng thuộc về em để lật tung.
Ngọt ngào của mẹ mà em đáp trả,
Nụ cười vui, yêu thương, từ đọc giả
Mọi đường trên Thần vệ nữ, em làm.

Ảnh đại diện

Lặn chìm trong những giấc mơ (Edward Estlin Cummings): Bản dịch của Minh Sơn Lê

Lặn chìm trong những giấc mơ
hoặc là dấu hiệu đó xô em liền
(cây là rễ
và gió êm)

tin hồn em
nếu biển nhen lửa đầy
(và sống bằng tình yêu đây
mặc dù tinh tú cùng quay đi lùi)

Ảnh đại diện

Bản chất cao quý (Ben Jonson): Bản dịch của Minh Sơn Lê

Chẳng phải đâm chồi mọc như cây
chỉ giúp Con Người tốt đẹp thay;
hoặc cây sồi ba trăm năm đứng,
rốt cuộc tàn rơi, xác hao gầy;

Một cây hoa huệ của một ngày
tháng Năm sẽ càng đẹp lắm thay,
dù đêm có chết và ngã xuống-
Vẫn là cây hoa sáng xinh này.
Chỉ thoáng cho ta nhìn cái đẹp:
Chút thôi đời cũng tuyệt vời thay.

Ảnh đại diện

“Em mong - tự thú - Cả cuộc đời...” (Emily Dickinson): Bản dịch của Minh Sơn Lê

“Em mong” —tự thú—Cả cuộc đời—
Em muốn—là thủ lĩnh ban lời
Khi kỹ năng van xin—lần cuối—
Và khi vừa mới biệt xa đời—

Em không nghĩ muộn—để lắng nghe
Đó chỉ—là tiếng thở lê thê—
Đôi môi như hé lời “Mãn nguyện”
Hướng tới một nơi cõi đi về—

Ảnh đại diện

Gửi mẹ của tôi (Edgar Allan Poe): Bản dịch của Minh Sơn Lê

Bởi cảm thấy, chốn thiên đường trên ấy,
Các thiên thần đang thủ thỉ với nhau,
Để tìm, yêu thương cháy bỏng dạt dào,
Mà không tôn kính như là nơi “Mẹ”,
Tôi gọi em bằng tên thân thương nhé-
Em bởi tôi mà cảm nhận, thiên thai,
Các thiên sứ thầm thì với nhau hoài,
Để tìm thấy, lời yêu thương bỏng cháy,
Không gì tôn kính như là “Mẹ” vậy,
Tên em thân thương tôi gọi lâu rồi-
Em còn hơn cả mẹ đối với tôi,
Lấp hồn tôi, nơi Tử thần em đặt
Để hồn tinh khôi của tôi thanh thoát.
Mẹ - mẹ ruột tôi, đã sớm ngủ yên,
Chỉ là mẹ của tôi; nhưng mà em
Là mẹ của người tôi hằng yêu quý,
Thân thương hơn người mẹ mà tôi biết
Trong vô cùng đó mới chính vợ tôi
Quý yêu hơn cả hồn sống trong tôi.

Ảnh đại diện

Hãy nhớ đến anh! (Lord Byron): Bản dịch của Minh Sơn Lê

Nhớ anh! Hãy nhớ đến anh!
Dòng đời cháy bỏng tròng trành sông Mê
Ăn năn níu lấy tái tê,
Theo em như mộng cuồng mê dập vồ!

Nhớ anh! Luôn, chẳng nghi ngờ.
Chồng em cũng chẳng thờ ơ em mà:
Hai người không dễ phôi pha,
Em lừa dối hắn, mặn mà với anh!

Trang trong tổng số 178 trang (1773 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: