Trang trong tổng số 7 trang (63 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7]

Ảnh đại diện

Ba người phụ nữ (Rasul Gamzatov): nguyên bản

ТРИ ЖЕНЩИНЫ

Три женщины в путь провожали меня.
    Одна прислонилась к платану
    И бросила вслед,
    головы не клоня:
    - Забудешь, я плакать не стану.
    Вторая стояла близ отчих дверей,
    Кувшин она полный держала.
    И я услыхал:
    - Возвращайся скорей!
    - А третья, вздохнув, промолчала.
    О первой забыл я за первой горой,
    Белевшей под облаком алым,
    И с легкой душою в пути о второй
    Забыл за вторым перевалом.
    Летал и кружил я по сотням дорог,
    Подхлестывал время, как плетью,
    Но все ж позабыть за горами не мог
    Из трех, мной целованных, третью.
    И первая, злая, на крыше ждала,
    Когда я вернулся к вершинам.
    И вышла вторая, добра и мила,
    Навстречу мне с полным кувшином.
    А третью,
    хоть даже не стала встречать,
    Забыть не сумею и впредь я.
    И будет ночами мне сниться опять
    Из трех, мной целованных, третья.

Ảnh đại diện

“Về chiến công, lòng dũng cảm, vinh quang...” (Aleksandr Blok): Bản dịch của Hồng Thanh Quang

Trên trái đất khổ đau, anh quên lãng
Mọi chiến công, ảo ảnh, hư danh,
Khi gương mặt em dịu dàng, thân thiết
Từ khung ảnh trên bàn đau đáu nhìn anh.

Nhưng em đã bỏ nhà đi biệt xứ.
Nhẫn cưới anh đành vứt vào đêm,
Em trao lòng cho ai người xa lạ,
Trong anh phai dần vóc dáng thân quen.

Thời gian cứ ngày nối ngay cuồng chạy…
Dục vọng, rượu chè xé nát đời anh.
Anh nhớ lại hình bóng em ngày cưới
Và gọi em hoài như gọi tuổi thanh xuân.

Anh gọi em nhưng em nào nghe thấu,
Anh khẩn cầu nhưng em có hay đâu.
Khoác tấm áo xanh buồn rầu tê tái,
Em bỏ nhà đi với đêm thâu.

Anh không hiểu nơi đâu em cảm thấy
Kiêu hãnh lòng được nâng đỡ, vuốt ve.
Anh mơ mãi gặp áo xanh thuở ấy
Đã đêm nào cuốn em ra đi.

Giờ hết thèm vinh quang, tình ái,
Mọi sự qua, đời cạn những ngày xanh.
Khung ảnh trên bàn với gương mặt đẹp
Bị vứt rồi cũng chính bởi tay anh…

Ảnh đại diện

“Về chiến công, lòng dũng cảm, vinh quang...” (Aleksandr Blok): Bản dịch của Tế Hanh

Danh vọng, vinh quang bao giá trị
Ta đều quên đi trong cuộc đời
Khi mặt em trong cái khung giản dị
Trên bàn ta như một tấm gương soi

Nhưng đến lúc em ra đi mãi mãi
Ta ném trong đêm chiếc nhẫn hứa hôn
Ta không muốn nghĩ đến hình em nữa
Một người kia xứng đáng với em hơn

Ngày tháng quay cuồng trong vòng hung ác
Ta đắm mình trong cốc rượu truy hoan
Trước bàn thờ ta cầu em trở lại
Ta giơ tay kêu gọi tuổi thanh xuân

Nhưng vô ích, em đi không trở lại
Mặc ta cầu xin em chẳng đáp lời gì
Vận chiếc áo choàng xanh em lặng lẽ
Trong đêm sương em lủi thủi ra đi

Ở nơi nào, nơi nào lý tưởng
Em gửi vào kiêu hãnh của em?
Trong giấc chiêm bao ta thấy mãi
Chiếc áo xanh chìm trong sương đêm

Thế là hết yêu thương – Ta không cần danh vọng
Tuổi trẻ đã qua, hết ý nghĩa cuộc đời
Và đến lúc để không còn hình bóng
Ta cất cái khung có tấm ảnh em cười.

Trang trong tổng số 7 trang (63 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7]




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: