20/04/2024 18:23Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Tốt lắm! (12)
Хорошо! (12)

Tác giả: Vladimir Maiakovsky - Владимир Маяковский

Nước: Nga
Đăng bởi hongha83 vào 12/10/2018 14:30

 

Nguyên tác

Ходят
    спекулянты
              вокруг Главтопа.
Обнимут,
       зацелуют,
                убьют за руп.
Секретарши
         ответственные
                      валенками топают.
За хлебными
          карточками
                    стоят лесорубы.
Много
    дела,
мало
   горя им,
фунт
   -целый!-
первой категории.
Рубят,
     липовый
чай
  выкушав.
-Мы
  не Филипповы,
мы-
  привыкши.
Будет обед,
          будет
               ужин,-
белых бы
       вон
          отбить от ворот.



Есть захотелось,
               пояс-
                    потуже,
в руки винтовку
              и
               на фронт.-
А
мимо-
незаменимый.
Стуча
    сапогом,
идет за пайком-
Правление
        выдало
урюк
   и повидло.
Богатые-
       ловче,
едят
   у Зунделовича.
Ни щей,
      ни каш-
бифштекс
       с бульоном,
хлеб
   ваш,
полтора миллиона.
Ученому
      хуже:
фосфор
     нужен,
масло

    на блюдце.
Но,  
  как назло,
есть революция,
а нету
     масла.
Они
  научные.
Напишут,
       вылечат.
Мандат, собственноручный,
Анатоль Васильича.
Где
  хлеб
      да мяса,
придут
     на час к вам.
Читает
     комиссар
мандат Луначарского:
“Так...
      сахар...
              так...
                    жирок вам.
Дров...
      березовых...
                  посуше поленья...
и шубу
     широкого
потребленья.
Я вас,
     товарищ,
             спрашиваю в упор.
Хотите-
      берите
            головной убор.
Приходит
       каждый
с разной блажью.
Берите
     пока што
ногу
   лошажью!”
Мех
  на глаза,
как баба-яга,
идут
   назад
на трех ногах.

Bản dịch của Hoàng Ngọc Hiến

Bọn đầu cơ
               xa xẩn
                     quanh Glaptôp
Chúng hôn nhau
                    giết nhau
                            vì đồng rúp
Mấy bà phụ trách
                cứ giẫm ủng
                              tỉnh bơ
Công nhân đốn củi
                    lĩnh phiếu bánh
                                      đứng chờ
Họ cóc lo
tuy việc làm khá vất
phiếu loại một
những nửa cân
                    một suất!
Chỉ
       tu
               nước vối
họ đốn củi suốt ngày
- Chúng ta
             đã quen rồi
chúng ta
         chẳng phải Phillippôp
Đánh bạch quân
                 tan tác
sẽ có ăn
            bữa tối
                       bữa trưa
Muốn đời sống ấm no
buộc thắt lưng
                  cho chặt
Súng cầm tay
                  ra mặt trận ngay
Một người bước qua
                    ông “không thể thay”
Ông đạp cửa
                   đòi “khẩu phần đặc biệt”
Quản trị
           đưa cho ông
                                mơ khô
                                           mứt ướt
Bọn có tiền
               bợm hơn
ăn ở nhà
               Zunđêlôvich
Ở đây không có
                 món “kasa”
                             canh “si”
dọn bít-tết
                 canh mộc
một triệu rưỡi đồng
                                    bánh
                                            tự túc
Dân bác học
                    gay hơn:
cần phốt-pho
                  cần chất bơ
                              dính đũa
Nhưng
            ác quá
có cách mạng
                        mà bơ
                                 không có
Họ
         nghiên cứu
                           làm thầy thuốc
                                                  giáo sư
Tự tay
       bộ trưởng
                        viết uỷ nhiệm thư
Và một giờ sau
                   nơi có thịt
                                    có bánh mì
                                                       họ đến
Đồng chí uỷ viên
                    đọc thư uỷ nhiệm
của Lunatsarxki:
“Được rồi...
                  đường...
                                 được rồi...
                                                      mỡ
củi
      gỗ phong...
                        những thanh cho nỏ...
và áo lông
             thông dụng
                             cấp ngay
Này đồng chí
                      tôi hỏi thẳng
                                   không cần úp mở
Muốn
         thì cầm
                      lấy chiếc mũ này
Mỗi người
             một phách
đòi linh tinh vớ vẩn
Cẳng
       ngựa đây
                    cầm tạm đem về!”
Mũ lông
         sụp tận mắt loè xoè
hệt như ông ngoáo ộp
trên đường về
                        ba cẳng kéo lê

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Vladimir Maiakovsky » Tốt lắm! (12)