15/10/2024 04:04Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Thuỳ bạch
垂白

Tác giả: Đỗ Phủ - 杜甫

Thể thơ: Ngũ ngôn bát cú; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Thịnh Đường
Đăng bởi tôn tiền tử vào 26/04/2015 15:12

 

Nguyên tác

垂白馮唐老,
清秋宋玉悲。
江喧長少睡,
樓迥獨移時。
多難身何補,
無家病不辭。
甘從千日醉,
未許七哀詩。

Phiên âm

Thuỳ bạch Phùng Đường[1] lão,
Thanh thu Tống Ngọc[2] bi.
Giang huyên trường thiếu thuỵ,
Lâu quýnh độc di thì.
Đa nạn thân hà bổ,
Vô gia bệnh bất từ.
Cam tòng thiên nhật tuý,
Vị hứa Thất ai[3] thi.

Dịch nghĩa

Đầu bạc như ông Phùng Đường,
Vào lúc trời thu trong thì buồn như Tống Ngọc.
Trên sông ồn ào nên thường ít ngủ,
Lầu chật nên chỉ một mình đi lại.
Nhiều tai biến quá thân sao mà khoẻ được,
Đã không có nhà mà bệnh nào có tha,
Đành theo ngàn ngày say khướt,
Chưa làm được lối thơ kêu buồn.

Bản dịch của Phạm Doanh

Như Phùng Đường đầu bạc,
Cùng Tống Ngọc buồn thu.
Sông ồn nên ít ngủ,
Lầu chật phải co ro.
Lắm nạn thân nào khoẻ,
Không nhà, bệnh chẳng tha.
Đành phó ngàn ngày xỉn,
Than đời thơ chưa ra.
(Năm 766)

Tiêu đề có bản chép là Bạch thủ 白首.

[1] Người thời Tây Hán, làm quan qua nhiều đời vua. Tới đời Hán Vũ Đế cử ông chức vụ mới, lúc đó đã hơn chín chục tuổi, ông từ chối và đưa con ra làm thay.
[2] Người nước Sở cuối thời Chiến Quốc, làm nhiều bài phú có tiếng như Cao Đường phú, Cửu biện tả cảnh thu bi thiết, biện minh cho thầy của mình là Khuất Nguyên.
[3] Lối thơ cảm thán vì thời thế, xuất phát từ Nhạc phủ, thịnh hành đời Nguỵ Tấn, thi nhân do bảy mối mà phát tình: đau, cảm, nghĩa, oán, mắt thấy tai nghe, miệng than, mũi ngửi. Thơ theo lối năm chữ mà tiêu biểu là Vương Xán 王粲, Tào Thực 曹植, Trương Tái 張載.

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Đỗ Phủ » Thuỳ bạch