27/04/2024 08:31Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Ca trù (hát nói); Nước: Việt Nam; Thời kỳ: Nguyễn
Đăng bởi Vanachi vào 08/08/2006 15:10
Mưỡu:
Xuân sầu mang mang (Sầu vì tình)- Bản trong Việt Nam ca trù biên khảo (Đỗ Bằng Đoàn, Đỗ Trọng Huề, NXB TP Hồ Chí Minh, 1994)
Mưỡu:
Sầu ai lấp cả vòng giời,
Biết chăng chẳng biết hỡi người tình chung?
Hát nói:
Xuân sầu mang mang tắc thiên địa,
Giống ở đâu vô ảnh vô hình.
Khéo tờ mờ quanh quẩn bên mình,
Khiến ngẩn ngẩn ngơ ngơ đủ chứng.
Hỏi giăng gió, gió giăng hờ hững,
Ngắm cỏ hoa, hoa cỏ ngậm ngùi.
Gươm đoạn sầu, thơ trục muộn đủ rồi,
Còn lẽo đẽo vô trung sinh hữu.
Dục phá sầu thành tu dụng tửu,
Tuý tự tuý đảo, sầu tự sầu.
Tửu với sầu như gió mã ngưu,
Trong lai lái biết tránh đâu cho khỏi.
Càng tài tử càng nhiều tình trái,
Mối sầu kia theo tình ấy mà ra.
Mua sầu tại kẻ tài hoa.
Buồn tình- Bản trong Năm thế kỷ văn Nôm người Nghệ (Thái Kim Đỉnh, NXB Nghệ An, Vinh, 1994)
Mưỡu:
Sầu ai lấp cả vòm trời,
Biết chăng chẳng biết hỡi người tình chung?
Hát nói:
Sầu trường mang mang tắc thiên địa,
Giống ở đâu vô ảnh vô hình.
Khéo tờ mờ quanh quẩn bên mình,
Khiến ngẩn ngẩn ngơ ngơ đủ chứng.
Hỏi trăng gió, gió trăng hờ hững,
Ngắm cỏ hoa, hoa cỏ ngậm ngùi.
Gươm đoạn sầu, thơ trục muộn đủ rồi,
Còn lẽo đẽo vô trung sinh hữu.
Dục phá sầu thành tu dụng tửu,
Tuý tự tuý đảo, sầu tự sầu.
Rượu với sầu như gió mã ngưu,
Trong lai lái biết tránh đâu cho khỏi.
Càng tài tử càng nhiều tình trái,
Mối sầu kia rõi ở tình ra.
Mua sầu tại kẻ tài hoa.
Mưỡu:- Bản trong Văn đàn bảo giám (Trần Trung Viên, NXB Văn học, Hà Nội, 1998)
Sầu ai lấp cả vòm trời,
Biết chăng chẳng biết hỡi người tình chung?
Hát nói:
Xuân sầu mang mang tắc thiên địa,
Giống ở đâu vô ảnh vô hình.
Cứ tò mò quanh quẩn bên mình,
Khiến ngẩn ngẩn ngơ ngơ đủ chứng.
Hỏi trăng gió, gió trăng hờ hững,
Ngắm cỏ hoa, hoa cỏ ngậm ngùi.
Gươm đoạn sầu, thơ trục muộn đủ rồi,
Còn lẻo đẻo vô trung sinh hữu.
Dục phá sầu thành tu dụng tửu,
Tuý tự tuý đảo, sầu tự sầu.
Rượu với sầu như gió mã ngưu,
Trong lai lái biết tránh đâu cho khỏi.
Càng tài tử càng nhiều tình ái,
Cái sầu kia theo hình ấy mà ra.
Mua sầu tại kẻ hào hoa.
Buồn vì tình
Mưỡu:
Sầu ai lấp cả vòng trời,
Biết chăng chẳng biết hỡi người tình chung?
Hát nói:
Xuân sầu mang mang tắc thiên địa,
Giống ở đâu vô ảnh vô hình.
Khéo tờ mờ quanh quẩn bên mình,
Khiến ngẩn ngẩn ngơ ngơ đủ chứng.
Hỏi trăng gió, gió trăng hờ hững,
Ngắm cỏ hoa, hoa cỏ ngậm ngùi.
Gươm đoạn sầu, thơ trục muộn đủ rồi,
Còn lẽo đẽo vô trung sinh hữu.
Dục phá sầu thành tu dụng tửu,
Tuý tự tuý đảo, sầu tự sầu.
Tửu với sầu như gió mã ngưu,
Trong lai lái biết tránh đâu cho khỏi.
Càng tài tử càng nhiều tình trái,
Mối tình kia theo tình ấy mà ra.
Mua sầu tại kẻ tài hoa.
In từ trang: https://www.thivien.net/ » Nguyễn Công Trứ » Vịnh sầu tình