26/04/2024 20:23Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Ngôi thứ nhất đáng buồn
일인칭은 슬프다

Tác giả: Ko Un - 고은

Nước: Hàn Quốc
Đăng bởi hongha83 vào 02/01/2012 22:44

 

Nguyên tác

슬프다 깨달음은 어느새 모순이 된다
지난 세기 초
혁명 뒤 소비에트 시인들은
‘우리들’이라고만 말하기로 했다
‘우리들’이라고만
시인 자신을 부르기로 했다
황홀했다
그 결정은
폭설 때문에
거리에 나가지 못한 채
방 안에 서성거릴 때도 유효했다
저 혼자
‘우리들……’이라고 맹세했다
거울 저쪽에서
‘나’는 어디론가 사라졌다
어느 화창한 날
뛰쳐나온 마야코프스키도
‘우리들’이라고 외치고 외쳤다
그는 거리의 시인이었다

어디에도 ‘나’는 허용되지 않았다
‘나’는 죄악이었다
‘우리들’
‘우리들……’
오직 그것만이 주문(呪文)의 권력이 되었다

차츰 하늘의 저기압이 눌러댔다
여름 꽃들 누누이 짓밟혔다
혁명은
혁명을 먹었다
모든 아이들의 공에서 바람이 빠져갔다
‘우리들’도
팽팽한 대기 속에서
바람이 빠졌다

누가 대담하게
‘나는 사랑한다’라고 ?㎱립?
아직
‘우리들은 사랑한다’라고 읽는 습관이 남아 있었다
겨울 눈이 다 녹지 않았다
봄은 늘 불안하다

지난 세기 말
소비에트가 죽었다
바르샤바 조약 국가들이
하나하나 떨어져 나갔다

그 이래
시인들에게 온통 ‘나’뿐이다
‘나’로 시작해서
‘나’로 하루가 저물었다
‘나’ 이외에는
아무것도 없다
신도 ‘나’의 다른 이름이었다
오늘 환태평양
‘우리’와 ‘나’의 유령들을 무한한 파도에 묻는다
누가 태어날 것인가
‘우리’도 아닌
‘나’도 아닌 누가 태어날 것인가
파도는 파도의 무덤이고 파도의 자궁이다

Bản dịch của Lê Đăng Hoan

Đau buồn, sự thức tỉnh bỗng nhiên trở thành mâu thuẫn
Đầu thế kỷ vừa qua
Các nhà thơ Xô Viết, sau Cách mạng
Đã chỉ gọi nhau là "chúng ta"
Chỉ là "chúng ta"
Kể cả những nhà thơ khi gọi chính mình
Thú vị quá
Quyết định ấy
hình như không ra đến ngoài đường
vì bão tuyết
Khi một mình đi lại trong phòng cũng tốt
Tôi một mình
Tuyên thệ "chúng ta..."
Từ tấm gương ở phía bên kia
Lý luận của cái "tôi" biến mất
Có một ngày sáng sủa
Maiacốpxki đi ra
Kêu và kêu to lên rằng "chúng ta..."
Ông ta là một nhà thơ đường phố
Đâu đâu cũng không cho phép cái "tôi"
"Tôi" là tội ác
"Chúng ta"
"Chúng ta"
Chỉ có "chúng ta" trở thành quyên lực của câu thần chú

Rồi dần dần, áp thấp của bầu trời dồn xuống
Dẫm đạp lên những bông hoa mùa hè
Cách mạng
lại "ăn" Cách mạng
Không khí trong quả bóng của tất cả bọn trẻ con, vỡ bay đi hết
Rồi "chúng ta"
Từ không khí chật căng
Gió bay đi mất

Ai đó đã dũng cảm
viết ra rằng "tôi yêu..."
Vẫn còn
tập quán đọc là "chúng ta yêu..."
Tuyết mùa đông tan biến
Mùa xuân luôn bất an

Cuối thế kỷ vừa qua
Xô Viết chết
Các nước hiệp ước Vác sa va
Từng nước rụng rơi dần

Sau đó
Với tất cả các nhà thơ, chỉ còn "tôi"
Bắt đầu bằng "tôi"
Một ngày kết thúc bằng "tôi"
Ngoài "tôi" ra
không còn gì nữa hết
Đến thần thánh cũng là cái tên khác của "tôi"

Hôm nay trên toàn Thái Bình Dương
Bóng ma của "tôi" và "chúng ta" đã chôn vào sóng biển vô cùng
Ai đã được sinh ra điều đó
Cũng không phải là "tôi". Ai đã sinh ra
Sóng biển vừa là mồ, vừa là tử cung của sóng biển

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Ko Un » Ngôi thứ nhất đáng buồn