30/04/2024 01:43Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Sonnet 013 (Giá mà trời cho chúng ta sống mãi)
Sonnet 013 (O that you were youself! But, love, you are)

Tác giả: William Shakespeare

Nước: Anh
Đăng bởi Vanachi vào 14/06/2007 10:04

 

Nguyên tác

O that you were youself! But, love, you are
No longer yours than you yourself here live:
Against this coming end you should prepare,
And your sweet semblance to some other give.

So should that beauty which you hold in lease
Find no determination; then you were
(Yourself) again after yourself’s decease,
When your sweet issue your sweet form should bear.

Who lets so fair a house fall to decay,
Which husbandry in honour might uphold
Against the stormy gusts of winter’s day
And barren rage of death’s eternal cold?

O, none but unthrifts: dear my love, you know
You had a father, let your son say so.

Bản dịch của Phan Cẩm Thịnh

Giá mà trời cho chúng ta sống mãi!
Nhưng cuộc đời chỉ ngắn ngủi mà thôi...
Vẻ đẹp kia người sau còn gặp lại
Khi mà anh không còn sống trên đời?

Cái vẻ đẹp của anh trời cho mượn
Rồi lại lấy đi chứ chẳng dài lâu
Anh hãy nhớ- cho dù anh chẳng muốn
Truyền lại muôn đời con cháu mai sau.

Để ngôi nhà xinh có người chăm sóc
Chẳng lung lay trước cơn bão mùa đông
Trong ngôi nhà chẳng bao giờ có được
Cảnh chết chóc hay hoang vắng, lạnh lùng.

Để khi anh không còn sống trên đời
Sẽ có người khóc và gọi: “Cha ơi!”

In từ trang: https://www.thivien.net/ » William Shakespeare » Sonnet 013 (Giá mà trời cho chúng ta sống mãi)