20/04/2024 20:40Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Ngũ ngôn bát cú; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Thịnh Đường
Đăng bởi hongha83 vào 24/12/2008 02:36
Nguyên tác
荒村帶返照,
落葉亂紛紛。
古路無行客,
寒山獨見君。
野橋經雨斷,
澗水向田分。
不為憐同病,
何人到白雲。
Phiên âm
Hoang thôn đới phản chiếu,
Lạc diệp loạn phân phân.
Cổ lộ vô hành khách,
Hàn sơn độc kiến quân.
Dã kiều kinh vũ đoạn,
Giản thuỷ hướng điền phân.
Bất vị liên đồng bệnh[1],
Hà nhân đáo bạch vân.Dịch nghĩa
Chốn thôn vắng bóng chiều soi
Lá rụng bay tơi bời
Đường cũ không có người đi
Quãng núi vắng thấy một mình ông
Cầu ngoài cánh đồng gãy vì mưa nhiều
Nước khe chảy đến ruộng thì chia (dòng nước)
Không phải vì thương người đồng bệnh
Thì ai đến chơi dưới đám mây trắngBản dịch của Bùi Khánh Đản
Hoang thôn bóng xế về tây
Lá vàng theo ngọn gió bay tơi bời
Đường xưa chẳng có bóng ai
Thấy bên núi vắng một người thẩn thơ
Cầu đồng nghiêng ngả trong mưa
Nước khe trên ruộng gặp bờ chia hai
Không vì đồng bệnh ngậm ngùi
Ai vào mây trắng mà chơi làm gì
Hoàng Phủ thị ngự tức Hoàng Phủ Tăng 皇甫曾 (?-785), em của Hoàng Phủ Nhiễm 皇甫冉 (717-770). Cả hai đều là bạn xướng hoạ của Lưu Trường Khanh. Bài thơ này làm năm Đại Lịch thứ 10 (775) tại nhà ở khe Bích Giản dưới chân núi Thạch Thành. Hoàng Phủ Nhiễm khi đó đã mất, Hoàng Phủ Tằng biên tập di văn và tới nhờ Độc Cô Cập 獨孤及 (725-777) viết bài tự, trên đường đi ghé qua thăm hỏi Lưu Trường Khanh. Toàn Đường văn có chép bài tự của Độc Cô Cập dưới tên Đường cố tả bổ khuyết an định Hoàng Phủ công tập tự 唐故左補闕安定皇甫公集序.
[1] Lấy ý từ câu “Đồng bệnh tương liên, đồng ưu tương cầu” 同病相怜,同懮相救 (Cùng bệnh thì thương nhau, cùng nỗi lo thì giúp nhau) ở sách “Ngô Việt xuân thu”.