03/10/2024 20:11Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Thất ngôn bát cú; Nước: Hàn Quốc
Đăng bởi hongha83 vào 11/05/2014 16:35
Nguyên tác
古寺蕭然傍御溝,
夕陽喬木使人愁。
煙霞冷落殘僧夢,
歲月崢嶸破塔頭。
黃鳳羽歸飛鳥雀,
杜鵑花發牧羊牛。
神崧憶得繁華日,
豈意如今春似秋。
Phiên âm
Cổ tự tiêu nhiên bạng ngự câu,
Tịch dương kiều mộc sử nhân sầu.
Yên hà lãnh lạc tàn tăng mộng,
Tuế nguyệt tranh vanh phá tháp đầu.
Hoàng phụng vũ quy phi điểu tước,
Đỗ quyên hoa phát mục dương ngưu.
Thần Tung[1] ức đắc phồn hoa nhật,
Khởi ý như kim xuân tự thu.Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải
Chùa cổ tiêu điều bên ngự câu,
Chiều buông cổ thụ khiến ai sầu.
Khói mây lạnh lẽo sư tàn mộng,
Năm tháng chênh vênh tháp mẻ đầu.
Cánh phượng về đâu chim sẻ lượn,
Đỗ quyên hoa nở thả dê trâu.
Thần Tùng nhớ mãi phồn hoa cũ,
Nào biết xuân này xuân tựa thu.
Mãn Nguyệt đài (Manwoldae, 만월대) vốn là cung điện chính của triều đại Cao Ly (Goryon) tại kinh đô Khai Thành (Kaesong), sau bị cháy và phá huỷ. Đến triều đại Triều Tiên (Joseon), di tích còn lại được gọi là Mãn Nguyệt đài.
[1] Điển tích từ Kinh thi, phần Đại nhã, bài Tung cao. Núi Tung sơn, thuộc Ngũ nhạc, là ngọn núi cao lớn có linh khí của trời đất, có thần giáng xuống.