25/04/2024 06:06Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Gửi đến quý bà X…
A Madame X…

Tác giả: Paul Verlaine

Nước: Pháp
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 28/05/2022 16:16

 

Nguyên tác

En lui envoyant une pensée

Au temps où vous m’aimiez (bien sûr?),
Vous m’envoyâtes, fraîche éclose,
Une chère petite rose,

Frais emblème, message pur.
Elle disait en son langage
Les» serments du premier amour «,
Votre coeur à moi pour toujours

Et toutes les choses d’usage.
Trois ans sont passés. Nous voilà!
Mais moi j’ai gardé la mémoire
De votre rose, et c’est ma gloire

De penser encore à cela.
Hélas! si j’ai la souvenance,
Je n’ai plus la fleur, ni le coeur!
Elle est aux quatre vents, la fleur.

Le coeur? mais, voici que j’y pense,
Fut-il mien jamais? entre nous?
Moi, le mien bat toujours de même,
Il est toujours simple. Un emblem

A mon tour. Dites, voulez-vous
Que, tout pesé, je vous envoie,
Triste sélam, mais c’est ainsi,
Cette pauvre négresse-ci?

Elle n’est pas couleur de joie,
Mais elle est couleur de mon coeur;
Je l’ai cueillie à quelque fente
Du pavé captif que j’arpente

En ce lieu de juste douleur.
A-t-elle besoin d’autres preuves?
Acceptez-la pour le plaisir.
J’ai tant fait que de la cueillir,

Et c’est presque une fleur-des-veuves.

Bản dịch của Minh Sơn Lê

Gửi cho em một niềm suy nghĩ

Khi em yêu anh (chẳng còn chi?),
Em gửi cho anh, tình mới chớm,
Một bông hồng nhỏ nhắn thân yêu,

Biểu tượng mới, thông điệp nguyên trinh.
Em nói lên ngôn ngữ của mình
“Lời thề cho mối tình đầu ấy”,
Trái tim em mãi thuộc về anh

Và cả những gì đang dùng ấy.
Ba năm trời. Ta sống nơi đây!
Nhưng anh giữ hoài bao kỷ niệm
Cánh hồng em tặng, vẫn trang đài

Thêm một lần suy nghĩ thiết tha.
Chao ôi! nếu anh nhớ thật thà,
Không còn hoa, hồn anh cũng mất!
Em là bốn ngọn gió, là hoa.

Trái tim? mà, đây vẫn nghĩ về,
Từng thuộc về anh? nghĩa phu thê?
Anh, của anh luôn chung nhịp đập,
Mọi điều giản dị. Một hồn quê

Nói đi em, những gì trong tim
Về, mọi thứ, anh đã cho em,
Dẫu có buồn, nhưng thôi đành vậy,
Phạm tội này có đáng thương thêm?

Chẳng phải là màu của niềm vui,
Mà đó là màu trái tim thôi;
Anh chọn từ trong bao vết nứt
Trên vỉa hè quanh lối rong chơi

Ở nơi chỉ có nỗi đau lòng.
Em có cần bằng chứng nữa không?
Chấp nhận cho vui đi em nhé.
Anh xin ôm trọn hết vào lòng,

Một đoá hoa đời sống lẻ loi.
In trong thi tập Amour (Tình yêu).

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Paul Verlaine » Gửi đến quý bà X…