Bài thơ ý nói khi chưa đến Lư sơn, Chiết giang thì mong mỏi nhưng khi đến rồi thì lại sẽ thấy những thắng cảnh đó trở nên bình thường. Con người sau khi có được một thứ gì đó sẽ lại thấy nó và những thứ tương tự trở nên tầm thường. Nhiều tài liệu Phật giáo dùng bài thơ này để khai sáng về Thế giới cực lạc, và khuyên người ta không nên tìm cực lạc ở đâu, mà hãy rũ bỏ dục vọng ở những thứ xa vời, và cảm nhận niềm vui từ những gì đang có ở quanh mình.
Một số sách ở Việt Nam chép bài thơ như sau:
廬山煙鎖浙江潮,
未到平生恨不消。
到得本來無別事,
廬山煙鎖浙江潮。
Lô sơn yên toả, Chiết giang triều,
Vị đáo bình sinh hận bất tiêu.
Đáo đắc bản lai vô biệt sự,
Lô sơn yên toả, Chiết giang triều.
[1] Lư sơn còn gọi là Khuông sơn 匡山 hay Khuông Lư 匡廬, nằm ở phía nam thành phố Cửu Giang, tỉnh Giang Tây. Đây là một thắng cảnh có nhiều mây mù.
[2] Còn gọi là sông Tiền Đường, là một thắng cảnh ở Hàng Châu.