30/03/2024 06:39Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới
Thể thơ: Thất ngôn bát cú; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Trung Đường
Đăng bởi hongha83 vào 25/12/2008 23:43
Nguyên tác
愁心一倍長離憂,
夜思千重戀舊遊。
秦地故人成遠夢,
楚天涼雨在孤舟。
諸溪近海潮皆應,
獨樹邊淮葉盡流。
別恨轉深何處寫,
前程唯有一登樓。
Phiên âm
Sầu tâm nhất bội trường ly ưu,
Dạ tứ thiên trùng luyến cựu du.
Tần địa cố nhân thành viễn mộng,
Sở thiên lương vũ tại cô chu.
Chư khê cận hải triều giai ứng,
Độc thụ biên Hoài diệp tận lưu.
Biệt hận chuyển thâm hà xứ tả,
Tiền trình duy hữu nhất “Đăng lâu[1]”.Dịch nghĩa
Lòng buồn đã nhiều lại lo xa nhau mãi
Đêm nhớ bạn cũ cách nghìn trùng
Cố nhân ở đất Tần đã thành giấc mộng xa
Trời Sở mưa lạnh, mình ở trong chiếc thuyền đơn
Nước các khe chảy ra bể đều lẫn vào nước thuỷ triều
Cây trơ trọi quanh sông Hoài, lá rụng trôi hết
Nỗi ly biệt càng nhiều, biết làm sao tả được
Con đường trước mặt duy chỉ có một cách làm bài phú “Đăng lâu”Bản dịch của Bùi Khánh Đản
Chia ly thêm gợi mãi lòng đau
Đêm vắng nghìn trùng chạnh nhớ nhau
Bến Sở thuyền đơn mưa gió lạnh
Đất Tần mộng cách cố nhân đâu
Suối tuôn bờ biển triều dâng đón
Lá rụng sông Hoài nước cuốn mau
Dằng dặc lòng buồn khôn nỗi tả
Tiền trình duy chỉ có “Đăng lâu”
[1] Tên bài phú của Vương Xán, danh sĩ đời Tam Quốc.