06/05/2024 02:24Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Hải đường
海棠

Tác giả: Tô Thức - 蘇軾

Thể thơ: Thất ngôn tứ tuyệt; Nước: Trung Quốc; Thời kỳ: Bắc Tống, Liêu
Đăng bởi Biển nhớ vào 08/03/2007 13:25

 

Nguyên tác

東風裊裊泛崇光,
香霧空濛月轉廊。
只恐夜深花睡去,
故燒高燭照紅妝。

Phiên âm

Đông phong diểu diểu phiếm sùng quang[1],
Hương vụ không mông nguyệt chuyển lang.
Chỉ khủng dạ thâm hoa thuỵ khứ,
Cố thiêu cao chúc chiếu hồng trang[2].

Dịch nghĩa

Gió đông nhẹ nhàng vuốt ve sắc màu lộng lẫy,
Màn sương mênh mông ngát hương, trăng xế hành lang.
Chỉ sợ đêm về khuya hoa ngủ hết,
(Nên) giơ cao ngọn đuốc sáng để chiêm ngưỡng dáng hoa.

Bản dịch của Hoàng Tạo

Phe phẩy mầu xuân theo gió đông,
Bên thềm sương ngát ánh trăng lồng.
Canh khuya chỉ sợ rồi hoa ngủ,
Khêu ngọn đèn cao ngắm vẻ hồng.
Theo ghi chép trong Vương Trực Phương thi thoại, từ năm Nguyên Phong thứ 3, Tô Thức bị biếm về Hoàng Châu, nhà ở phía đông viện Định Huệ, muôn hoa đầy núi, chỉ có một cây hải đường, bấy giờ không có người thưởng thức. Tác giả cho đây là cây hoa tri kỉ, đã nhiều lần uống rượu với hoa. Tuy đề thơ là Hải đường, song trong thơ không một lần nhắc đến tên hoa.

[1] Thiên gia thi chú là tên điện. Thiên gia thi tân chú chú là màu sắc lộng lẫy.
[2] Chỉ hoa hải đường. Tương truyền Đường Minh Hoàng ở đình Trần Hương đòi Dương Quý Phi đến gặp. Bấy giờ Quý Phi đang say rượu chưa tỉnh, thị nữ dìu nàng đến. Minh Hoàng nói: “Đây không phải là phi tử say, mà là một đoá hoa hải đường ngủ chưa đủ mà thôi”

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Tô Thức » Hải đường