04/05/2024 23:10Thi Viện - Kho tàng thi ca Việt Nam và thế giới

Cảm hoài về hiện tại
Ностальгия по-настоящему

Tác giả: Andrey Voznhesenski - Андрей Вознесенский

Nước: Nga
Đăng bởi hongha83 vào 15/04/2008 04:50

 

Nguyên tác

Я не знаю, как остальные,
Но я чувствую жесточайшую
Не по прошлому ностальгию -
Ностальгию по настоящему.

Будто послушник хочет к Господу,
Ну а доступ лишь к настоятелю -
Так и я умоляю доступа
Без посредников к настоящему.

Будто делал я что-то чуждое,
Или даже не я - другие.
Упаду на поляну - чувствую
По живой земле ностальгию.

Нас с тобой никто не расколет,
Но когда тебя обнимаю -
Обнимаю с такой тоскою,
Будто кто тебя отнимает.

Когда слышу тирады подленькие
Оступившегося товарища,
Я ищу не подобья - подлинника,
По нему грущу, настоящему.

Одиночества не искупит
В сад распахнутая столярка.
Я тоскую не по искусству,
Задыхаюсь по-настоящему.

Всё из пластика - даже рубища,
Надоело жить очерково.
Нас с тобою не будет в будущем,
А церковка ...

И когда мне хохочет в рожу
Идиотствующая мафия,
Говорю : "Идиоты - в прошлом.
В настоящем - рост понимания."

Хлещет чёрная вода из крана,
Хлещет ржавая, настоявшаяся,
Хлещет красная вода из крана,
Я дождусь - пойдёт настоящая.

Что прошло, то прошло. К лучшему.
Но прикусываю как тайну
Ностальгию по настающему,
Что настанет. Да не застану.

Bản dịch của Tế Hanh

Chẳng biết những người khác thì sao
Riêng tôi thấy vô cùng ngưỡng vọng
một nỗi cảm hoài không phải về dĩ vãng
mà về hiện tại này đây

Dường như tôi đã làm một việc gì lạ lắm
hay chẳng là tôi mà những ai ai
Khi tôi lăn trên bãi cỏ xanh và cảm thấy
Trong đất rưng rưng một nỗi cảm hoài

Chẳng có ai chia rẽ hai ta
nhưng khi anh ôm em tha thiết
anh ôm em với nỗi buồn da diết
tưởng chừng như ai đó ôm em

Khi tôi nghe những lời nói giả vờ
của người đồng chí hay nhầm lẫn
tôi tìm không phải bản sao mà là nguyên bản
tôi buồn rầu vì hiện tại bao nhiêu!

Tất cả tự tạo nên mình, thậm chí đồ giẻ rách
cũng chán sống giản đơn sơ lược
Anh và em không còn nữa trong tương lai
chỉ còn ngưỡng vọng thôi sao?

Và khi một gã lưu manh
cười sằng sặc vào mũi tôi
tôi bảo: kẻ này là quá khứ
còn hiện tại đã trưởng thành

Dòng nước màu đen xối xả từ vòi
dòng nước màu hung xối xả không thôi
dòng nước mùi rỉ han xối xả
tôi chờ dòng nước thật chảy ra

Cái gì qua đi thì qua đi
Nhưng tôi nhấm nỗi cảm hoài thực tại
như nhấm một điều gì bí mật
mà tôi chưa thấy bao giờ.
1975
dịch theo bản tiếng Pháp

In từ trang: https://www.thivien.net/ » Andrey Voznhesenski » Cảm hoài về hiện tại